"Kể từ giờ phút này thì hết rồi."
Diệp Ngạn lắc đầu,không mặn không nhạt trả lời.
"Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời."
Diệp Vọng sầm mặt,nắm chặt nắm đấm trong tay, tình sử đen tối của y bị người anh huyết thống cứ thế phô bày. Kẻ đi reo rắc tình yêu khắp nơi, với cả Alpha lẫn Beta tổn thương lòng tự trọng uất nghẹn,tỷ như kẻ tội nhân phàm tục bị pháp luật đưa tội ác tày trời ra ngoài ánh sáng công lý chói lọi.
Mức độ dè bỉu, ghét bỏ này còn nhẹ lắm, chưa là gì đâu,một câu nói nghe nhiều lần Diệp Vọng sớm miễn nhiễm, có mỉa mai hơn vẫn chịu đựng được tiếp tục thăm dò, lần này trực tiếp hơn:
"Em yêu nhiều thật nhưng chưa cho ai đánh dấu đâu, đánh dấu tạm thời cũng không. Em cảm thấy yêu đương với đàn anh Khương xinh đẹp có thể, có thể để anh ấy trải nghiệm mọi lần đầu tiên của em,bao gồm cả đánh dấu cả đời."
Diệp Ngạn sắc thái sầm sì, biểu cảm mặt không thay đổi gì nhưng ánh mắt loé lên tia dao động bắt đầu gợn sóng.
Khương Du chắc là không để ý thấy, nhưng Diệp Vọng dễ dàng nhìn ra tâm trạng hiện tại của hắn,mối quan hệ anh em ruột thịt 19 năm ròng không phải cái mác treo tường.
Quá lộ liễu, quả nhiên có ý với người ta a~
Diệp Vọng ngoài mặt anh anh - em em nhưng trong lòng cười nghiêng ngả đến nỗi không khoác nổi miệng . Cuối cùng đã tìm được điểm yếu của anh,sau này từ từ đâm chọt ha.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tinh-luu-nien/3647284/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.