Đứng ở bến tàu, Sở Mộ Bạch lục tìm suốt một ngày nhưng vẫn không tìm được Thẩm Vân Hạ. Trở về căn hộ chung cư của Joyce, nơi có cấp dưới của anh đang trông chừng cô ta, Sở Mộ Bạch tát cho cô ta một bạt tai:
“Bốp!”
Bị Sở Mộ Bạch tát, Joyce chẳng những không hối hận mà còn cười khanh khách. Cô ta đưa tay lên chỗ vừa bị đánh, cảm nhận được sự bỏng rát của da thịt mình. Tuy vậy, Joyce vô cùng hả hê vì chưa tìm được tung tích của Thẩm Vân Hạ.
“Tại sao cô lại làm như vậy?”
“Còn không phải vì anh sao?” Joyce trợn mắt nhìn Sở Mộ Bạch.
Vốn dĩ, tình cảm của hai người họ tiến triển vô cùng tốt đẹp. Nếu không phải sau khi về nước, Thẩm Vân Hạ xuất hiện, Joyce cô đã yên phận làm thiếu phu nhân của nhà họ Sở rồi.
“Giữa chúng ta không còn gì cả. Cô còn hy vọng gì nữa?”
Lúc gặp nhau ở bệnh viện, Sở Mộ Bạch đã nói rõ với Joyce về quyết định của mình. Anh có thể cho cô ta những gì cô ta muốn, miễn là hai người họ chấm dứt tại đó. Vậy mà cô ta không biết sợ, coi trời bằng vung, chẳng những hãm hại Thẩm Vân Hạ mà còn bắt cóc hai đứa con của anh. Joyce, cô ta bị điên rồi?
“Chỉ cần Thẩm Vân Hạ chết đi, sẽ không ai có thể cản đường tôi nữa. Tôi ghét cô ta, tôi muốn cô ta phải chết.”
Bị phát hiện, Joyce biết mình không thể quay đầu được nữa. Dù cô bị tóm gọn nhưng ít ra họ cũng phải trả một cái giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-thieu-quay-dau-ngay-ngay-an-va/436143/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.