Edit: Đậu Xanh
Thẩm Hoè An không nhớ mình đã rời khỏi nhà Đường Sùng Ninh bằng cách nào.
Đi trên đường, lúc bị gió quét gương mặt, trong đầu vẫn lờ mờ loé qua hình ảnh ban nãy cô liếm ngón tay, cho nên anh... bỗng nhiên đỏ mặt ở trên đường lớn.
Tiết học buổi chiều vẫn dạy như bình thường, nhưng một khi đầu óc anh nghỉ ngơi thì dáng vẻ dâm mỹ của Đường Sùng Ninh lại hiện ra, khiến lòng bàn tay anh cũng bắt đầu đổ mồ hôi.
Một ngày trôi qua có chút khó khăn.
Sau khi học xong tiết tự học vào buổi, Thẩm Hoè An quay về nhà tắm rửa, anh lau khô mái tóc ướt đi vào trong phòng, ba mẹ đã đi nghỉ ngơi hết rồi.
Điện thoại đặt trên bàn sách bỗng sáng lên, anh ngồi trên giường, mở màn hình ra.
Là tin nhắn của Đường Sùng Ninh.
Một đoạn tin nhắn thoại.
Anh điều chỉnh âm lượng, mở phát đoạn thoại.
Hình như cô đã tắm rửa sạch sẽ đang nằm lên trên giường chuẩn bị nghỉ ngơi, giọng nói mềm mại lại có chút khàn khàn, kích thích đến nỗi lỗ tai của anh bắt đầu ngứa ngáy. Lời cô nói càng khiến nhịp tim anh đập gia tốc.
Cô nói: "Em nhớ anh."
Khóe miệng Thẩm Hòe An cong lên, anh nở một nụ cười: "Anh cũng nhớ em."
Giây kế tiếp, Đường Sùng Ninh gọi điện thoại đến.
Anh lập tức nghe máy.
Giọng nói của cô truyền vào tai anh, nhẹ nhàng dịu dàng và mềm mại: "Người nhà anh ngủ hết rồi sao?"
"Ngủ rồi." Thẩm Hòe An trả lời.
"Vậy sao anh chưa ngủ?" Cô tiếp tục hỏi.
"Anh chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-thich-cua-sung-ninh/973958/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.