Tôi lại bị một giấc mơ dọa cho tỉnh giấc, tôi sai rồi, tôi suy nghĩ lại, tôi rút kinh nghiệm xương máu quyết định cho Ngũ Hòa Lục một liều thuốc mạnh.
Đấy là —— bò lên giường!
Ở ký túc xá chúng tôi vẫn chưa ngủ chung lần nào, chắc chắn có thể dọa hắn giật thót.
Quả nhiên, sau khi tôi đưa ra yêu cầu muốn ngủ chung, hắn hết sức ngạc nhiên trừng tôi, thẳng thừng lắc đầu: "Không... Không được."
“Vì sao chứ?”
“Tướng ngủ cậu xấu lắm.” Hắn từ chối không nhập nhằng.
Ha ha, bịa, bịa tiếp đi, tôi mới không tin!
“Không phải chúng ta là anh em ư? Anh em gặp khó khăn cậu không giúp, đáng là đàn ông sao!”
“Cậu khó khăn cái gì?”
“Tối hôm qua tôi mơ thấy ác mộng, một mình... Sợ lắm.” Tôi cũng biết cớ này vô nghĩa nên có hơi xấu hổ.
Nhưng mà! Vô nghĩa mới là mấu chốt, bằng không sao hắn có thể nghi ngờ.
Hắn lại từ chối tôi lần nữa, nhưng vẫn để lại một câu: "Cậu ngủ trước, thật sự sợ thì lại qua đây."
Đây chẳng phải đã thành công ư?!
Tôi lăn qua lộn lại trên giường nửa tiếng đồng hồ, sau đó ôm gối bò đến bên người Ngũ Hòa Lục.
Hắn đã ngáy o o từ lâu, hơn nữa còn ngủ hình chữ X, tôi bóp mũi Ngũ Hòa Lục, đâu khoảng mười giây hắn mới mở to mắt ra "Hừ" một tiếng.
"Ngủ sát vô chút."
Ngũ Hòa Lục không tình nguyện trở mình vào trong.
Tôi thuận thế ôm eo Ngũ Hòa Lục, rồi cảm giác cả người hắn giật thót một cái, quay đầu lại nhìn tôi.
Tôi hỏi hắn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-thang/936853/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.