Lúc đêm khuya,Khẳng hoá thân thành con chó nhỏ ngồi chồm hỗm ở trong cửa sổ sát đấtcủa cửa hàng chăm sóc vật nuôi, vẻ mặt nóng nảy nhìn chằm chằm vào dòngngười đông nghịt bên ngoài cửa sổ.
Tiểu Nhung cũng ngồi chồm hỗm ở cách đó không xa, ngồi chơi cỏ đuôi chó mà chủ cửa hàng cho nó, cực kỳvui vẻ. Kể từ khi Đông Lang nghĩ biện pháp áp chế sức mạnh xong, nó đãkhông phải lo lắng bị Khẳng công kích. Giờ đây sức chiến đấu của Khẳngquả thực là đồ bỏ đi, nó chỉ cần một cước là có thể đá cho con chó kiabay vào tường rồi, hừ hừ!
Khẳng lại nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ một lát, rốt cuộc không nhịn đượcnữa cũng bộc phát, nó bỗng xoay người, khiến cho những con vật nuôi ởtrong những cái chuồng khác bị giật mình, Khẳng biến thân thành conngười, chỉ vào Tiểu Nhung mắng: “Chơi chơi chơi, chỉ biết chơi, cũng đãmấy giờ rồi, người chủ tốt kia tại sao vẫn còn chưa tới đón mày!”
Tiểu Nhung ngáp một cái, dùng móng vuốt trêu trọc cỏ đuôi chó, thoải mái meo meo nói: “Meo meo ô ô ô...... Meo meo meo meo?” ( phiên dịch: chủnhân nói đêm nay chúng ta sẽ ở lại chỗ này mà, ngày mai mới tới đón, anh quên rồi sao?)
Cơ thể của Khẳng cứng đờ lại, lúc trưa Tiền Hựuđưa bọn chúng tới nơi, nó chỉ lo hờn dỗi với cô, về phần cô nói cái gìmột câu nó cũng không nghe vào. Mà về phần tại sao nó lại hờn dỗi vớiTiền Hựu......
Hừ, còn không phải là bởi vì cô không cho mình ăn thịt hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-yeu-duong-cua-nguoi-soi/3230859/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.