Đừng nói là hắn đang có mấy thứ ý định như lấy thân báo đáp nha? Tôi lui ra sau hai bước, dùng ánh mắt như nhìn biến thái mà trừng hắn, người sau tựa như cũng ngầm hiểu, vội vàng khoát tay, “Tôi cũng không dám ra chủ ý bậy bạ gì với mỹ nhân bé nhỏ đâu. Chỉ cần chia cho tôi một chút điểm tâm trong tay bé là được.”
Tôi cảm thấy tim mình đập mạnh một chút, tại sao hắn biết trong tay tôi đang cầm điểm tâm? Cũng có thể là đồ ăn hoặc canh hầm này nọ mà. Người thời trước ăn cơm tối rất sớm, lúc này đến đưa cơm cũng không có gì lạ cả.
“Uhm… Vậy chú đoán xem bên trong là món điểm tâm gì?” Tôi quyết định thử hắn.
“Cái này tôi đoán không ra.”
“Không đoán ra thì không cho. Tôi tự đi tìm cha.” Dù sao với danh tiếng của sư phụ thì hẳn là yêu quái ở gần đây đều biết tới.
Tôi giả bộ bước đi, lại bị đối phương nắm cổ tay, “Được rồi, tôi đoán mà. Nếu đoán đúng thì bé phải cho tôi thêm một phần nữa nha.”
“Được.”
Kết quả là Phong Ly Huyền đoán được toàn bộ điểm tâm bên trong, thế nên mỗi loại điểm tâm tôi đều lấy ra cho hắn một phần. Sau đó lại dùng bọc giấy gói lại một phần khác đặt trước mặt người thanh niên trên bàn.
Phong Ly Huyền nhìn thấy hành động của tôi thì trong mắt liền lóe lên chút kinh ngạc. Sau đó nhanh chóng che giấu mà bước qua, “Tại sao bé lại cho hắn? Không phải nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-ve-cua-hang-nhang-den-tu-dang/2763574/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.