Vốn sinh cùng một gốc, bức nhau chi lắm điều.
———-
Sau Trung thu, mặc dù tiếng ve đã ngừng, nhưng thời tiết vẫn cứ nóng bức như cũ. Ngàn dặm trời trong, tầng tầng lớp lớp mây trắng xốp mềm nhìn giống những cây kẹo bông thật to. Ánh nắng vàng rực như phủ thêm cho chúng một lớp caramel ngọt ngào.
Tôi nhận lời đề nghị của anh họ, lần thứ hai trở lại trường học, trở thành một thành viên trong cái đám thứ ba học trò. Trường công lập không nhận học sinh học lại, hơn nữa khai giảng cũng đã lâu, anh họ phải lợi dụng quan hệ mới có thể cho tôi vào làm học sinh dự thính.
“…Mau nộp di động ra đây!”
Trong hẻm nhỏ một đám nam sinh hung tợn vây quanh một cậu học sinh thấp bé. Thật ra mấy việc ỷ lớn hiếp nhỏ này cũng được xem như là một phần quan trọng trong chuỗi hồi ức tuổi thanh xuân. Trước kia tôi cũng từng bị qua, thế nhưng hôm nay nhân vật chính đổi thành người khác, mà tôi chỉ là người qua đường Giáp.
Ngày đầu tiên đến trường xem như xuất quân bất lợi rồi. Mới đi được nửa đường mà đã vướng vào rắc rối, cứu hay không cứu, đây là cả một vấn đề. Nếu cứu, tôi đánh không lại mấy tên nam sinh tướng tá to như con trâu nước đó. Nếu không cứu, thật sự lương tâm không cho phép.
“Em không có lấy di động của anh Cửu…” Cậu học sinh nhỏ con khá là sợ hãi, giọng nói cũng run rẩy.
“Bớt nói nhảm đi, anh Cửu, thằng nhóc này chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-ve-cua-hang-nhang-den-tu-dang/2763520/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.