Editor: Linh Đang
Chu Dao ở một bên trố mắt nhìn, đồ lưu manh này thật cho là giống nhà của mình, bày biện hết đống đồ vừa mua về.
“Anh làm gì thế?”
“Em đều đã chủ động mời anh vào nhà em ăn cơm.”
Chu Dao cạn lời, cho nên, mời anh tới nhà ăn cơm nghĩa là mời anh vào nhà ở sao?
“Anh anh anh cơm nước xong thì đi đi!”
Chu Dao bắt đầu nổi nóng, lớn tiếng rống anh, trước nay chưa thấy qua người nào da mặt dày vô lại như vậy, hiện tại mới biết được vừa rồi vì cái gì mà anh mua một đống vật dụng hàng ngày kia.
Trình Nghị đi bước một về phía cô, Chu Dao bị đôi mắt đen sâu thẳm của anh nhìn chằm chằm, bị bức phải lùi về phía sau dán vào tường, thiếu chút nữa muốn cất bước mà chạy, vừa rồi tức giận rống lên mà bây giờ đã có thể biến thành một con thỏ nhát gan.
Trình Nghị đứng yên ở trước mặt cô: “Bà xã, đừng vội vã đuổi anh đi như vậy, ông đây tới thành phố G chính là vì em.”
Giọng điệu mang theo chút cầu xin cùng ủy khuất, nội tâm lại rất ngứa ngáy sắp nôn mửa vì mấy lời ghê tởm của mình.
Thông báo đột ngột đến bên Chu Dao, đáy lòng vui vẻ như muốn nhảy lên, người đàn ông cường thế này, lúc này cúi đầu nằm ngoài dự kiến của cô, lại tưởng anh thật là vì cô mới đến thành phố G, cũng không biết rốt cuộc là tìm được cô như nào, chắc chắn cũng không dễ dàng.
Phía trước đã sáng tỏ tâm ý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-tuong-tac-ba-chieu/16349/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.