Thắt lưng cũng là nơi mẫn cảm của Đồng Đồng, bị Úy Ương xoa như vậy, cô khẽ a một tiếng, khiến cho những người khác chú ý.
Úy Ương dịu dạng vỗ vỗ eo cô trấn an, ngay cả như vậy, Đồng Đồng vẫn quay đầu tức giận liếc anh một cái, nũng nịu khiến người ta bị mê hoặc.
Úy Ương nhìn, trong lòng liền mềm mại, thầm nghĩ, cô đã muốn chơi, vậy để cô chơi, mặt mũi cái gì, bản thân vốn cũng không quá để ý, nhưng vẫn có chút chuyện anh phải nhắc nhở bé con một chút: "Bé, muốn chơi cũng được, nhưng là anh nhắc em một câu, nếu những người này nói với cấp trên anh dẫn theo bạn gái đang ở vị thành niên, bí mật này có thể không giữ được đấy!"
Nghe vậy, cả người Đồng Đồng cứng lại, cô vội vàng quay đầu nhìn Úy Ương, thấy đôi mắt đen dịu dàng của anh, biết nếu lấy tính tình của anh, truyền ra thì cứ để truyền ra thôi, nhưng vì cô để ý chuyện này nên anh mới nhắc nhở một câu, Đồng Đồng nhanh chóng ngồi nghiêm chỉnh, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, cũng không dám lên mặt nữa. Nói thật... Truyền ra bên ngoài cũng không sao, cùng lắm thì nói anh và cô đính hôn từ nhỏ là được, nhưng nếu như người nhà biết.. Chân của anh Úy Ương, đại khái là đừng mong để lại... Đúng là ghen tuông hại người, nếu cô không ghen muốn thị uy, sao cô có thể quên điều này!
Đồng Đồng nhất thời lại nhìn không vừa mắt hai người phụ kia hơn. Vì sao lại muốn tranh giành đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-trung-sinh/1881633/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.