Tiểu mỹ nhân ngọt ngào chào hỏi, có người đàn ông nào chống đỡ được? Thế là cả nhóm lính ào ào đáp lại, hai vị thục nữ lại giống như không nghe thấy gì, chỉ dùng ánh mắt ẩn ẩn đưa tình nhìn Úy Ương, tuy rằng thấy anh dẫn theo bạn gái nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định.
Đây là giáp mặt khiêu khích, hai người đó không thể thông minh hơn chút sao?! Đồng Đồng oán thầm trong lòng, nếu muốn cướp đàn ông của người khác, vậy thì phải tỏ ra hào phóng vô hại trước mặt bạn gái người ta chứ, cô trang bị cảnh giác như vậy, kết quả hai người kia còn không để ý đến?! Và cả cái ánh mắt trắng trợn kia... Chẳng khác gì anh Úy Ương phụ bạc hai cô ta, sao mới đầu năm mà người cần bồi dưỡng trí não nhiều vậy nhỉ?!
Các cô ta không chào hỏi với Đồng Đồng, Đồng Đồng đương nhiên cũng không thể chủ động để ý đến hai cô ta, giữa người với người, tôn trọng đều là điều cần thiết, các cô ta bất lịch sự như vậy, cô còn phải tỏ ra hào phóng gì chứ? Đánh thẳng mặt như vậy, cô cần gì phải giữ lễ nghĩa?
Đồng Đồng nghĩ nghĩ, nắm tay Úy Ương, cọ cọ trên đùi anh, may là ghế đủ lớn, cô có thể ngồi trực tiếp trong lòng anh.
Úy Ương xoa đầu cô, biểu tình lạnh nhạt, nhưng đáy mắt lại ẩn chứa sự tức giận. Cô lớn lên trong sự thương yêu của anh, giờ bị khinh thường như thế, anh không đứng dậy phẩy tay áo bỏ đi đã là quá nể tình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-trung-sinh/1881631/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.