Đồng Đồng chậm rãi lên cầu thang, vừa đến chỗ quẹo nơi Đồng Đống không nhìn liền nhanh chân trở về phòng mình.
Cô mở cửa, Úy Ương đang ngồi trên giường nhìn cô, nói: "Hai mươi chín phút bốn mươi giây."
Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa là tiêu... Đồng Đồng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, khóa cửa lại rồi đi đến bên người Úy Ương, ôm cổ anh, ngồi vào trên đùi anh làm nũng, mềm mại nói: "Đáng ghét, không phải người ta đã về kịp rồi sao?"
Cái loại cố chấp đối với thời gian này của anh đúng là kì lạ ==
"Về thì tốt, nếu hai mươi giây nữa mà em không về thì anh chắc chắn sẽ đi xuống tìm em." Úy Ương nói.
Đồng Đồng "..."
Cô chu môi, hai người không biết từ lúc nào đã trở lại tư thế ái muội, vừa nãy tên đã lên dây, kết quả là bị Đồng Đống cản trở, bây giờ cuối cùng cũng có thể tiếp tục.
Úy Ương nâng mông Đồng Đồng, bàn tay dịu dàng mơn trớn từng tấc da thịt của cô, môi mỏng nở rộ nụ cười yêu thương cưng chiều: "Còn muốn không?"
Thực ra Đồng Đồng không còn muốn, bởi vì cô ăn không tiêu == "Trướng bụng... anh Úy Ương, xoa xoa, xoa cho em." Nói xong cô kéo tay anh đặt lên bụng mình, xúc cảm ấm áp khiến Đồng Đồng thỏa mãn thở phào nhẹ nhõm, rồi mới chơi xấu bắt anh xoa.
Úy Ương không còn gì để nói, tuy bên dưới đã vô cùng cứng rắn nhưng tay vẫn xoa xoa, động tác thuần thục nhẹ nhàng, Đồng Đồng nằm sấp ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-trung-sinh/1881620/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.