Trong phòng bếp đang vô cùng náo nhiệt làm sủi cảo, làm người ta ngạc nhiên mừng rỡ là cô chú Úy vậy mà cũng kịp trở về, tuy không thể cùng cả nhà đón giao thừa nhưng vẫn có thể cùng ăn sủi cảo vào mồng một đầu năm!
Lúc này mọi người đều ngồi trong phòng bếp nói nói cười cười, chỉ thiếu hai người Úy Ương và Đồng Đồng.
Thực ra nói cũng lạ, Úy gia Đồng gia nhìn thì có vẻ không hợp nhau hai nhà lại bất ngờ hài hòa, trải qua nhiều năm như vậy, ngoại trừ khác họ thì căn bản không khác gì người một nhà.
Úy gia gia, Đồng gia gia là bạn già lâu năm với nhau, bố mẹ hai nhà cũng thường xuyên hỗ trợ nhau, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tình cảm này có lẽ sẽ luôn luôn kéo dài.
Cho nên Đồng Đồng không dám cùng Úy Ương xuất hiện, cô chọc chọc thắt lưng Úy Ương, ý bảo anh đi vào trước rồi mình làm bộ như vừa đuổi kịp.
Cả nhà thấy tiểu sweetheart đến, ông Đồng lập tức cười thành một đóa hoa: "Bé ngoan, ngủ no rồi hả?"
"Dạ." Đồng Đồng gật đầu thật mạnh, cũng ngồi xuống, thấy Úy Ương đã gia nhập đoàn quân làm sủi cảo thì muốn đi xem, không ngờ lại bị Úy phu nhân ngăn cản: "Đừng, làm sủi cảo rất vui, không mệt, cháu không cần giúp đâu, đừng để tay dính bột mì."
Úy phu nhân yêu thương cầm tay Đồng Đồng, còn thổi thổi. Từ nhỏ bà đã hi vọng có con gái nhưng vì kế hoạch hóa gia đình quốc gia nên sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-trung-sinh/1881609/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.