Edit: Nhược Vy
Những ngày Đồng Đồng xoắn xuýt vội vàng đi qua... Hôm nay là sinh nhật Úy Ương.
Sáng hôm đó, cô vô cùng ưu sầu nằm trên giường, ôm chăn lăn qua lăn lại, thậm chí muốn cứ thế mà ngất đi, đáng tiếc cả người đều tỉnh táo thoải mái, một chút cũng không giống sinh bệnh.
Những người khác trong nhà làm gì cô không quan tâm, bởi vì cô không nhìn thấy ==
Thật muốn ở trên giường cả ngày, nhưng cô hiểu rõ là không thể nào. Thế là sau ba giờ phiền muộn, Đồng Đồng dứt khoát đưa ra quyết định, hít sâu một hơi, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang rời giường tiến vào phòng tắm, dù sao tối mới là vở kịch chính, bây giờ cô như vậy cũng được!
Buổi trưa Úy Ương không về vì muốn hoàn thành tất cả công việc trong ngày hôm nay, để chiều tan tầm sớm.
Anh không ở nhà, Đồng Đồng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, lúc ăn cơm trưa bô bô cùng mọi người trao đổi ý kiến.
Mọi người nói đến chuyện muốn giáo dưỡng gì đó, Đồng Đồng cảm thấy mình không thích hợp với đề tài này nên nhanh chóng ăn xong cơm rồi về phòng.
Nếu có thể, cô thực sự muốn học đà điểu giả chết, chôn đầu trong cát không chịu đi ra, mặc kệ anh có ở bên ngoài mê hoặc thế nào thì cũng không ra!
Nhưng dù cô có muốn thế nào thì cũng đến lúc cần phải ra ngoài.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, rất nhanh đã đến bốn giờ, Úy Ương cũng về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-trung-sinh/1881592/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.