"Cậu sao đấy, đột nhiên hét lên như vậy sẽ khiến người khác giật mình biết không?" Lục Tiểu Lâm tức giận đẩy Đồng Đồng, liếc thêm một cái rồi mới tiếp tục lén lén lút lút nhìn vào phòng tiếp khách.
Lục Tiểu Lâm tự cho là thần không biết quỷ không hay, lại không hề nghĩ rằng tất cả những nhân viên ở đại sảnh đều đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn mình.
Lục Tiểu Lâm rất khác trước đây, bị Đồng Đồng ép giảm đến ba mươi cân, trên mặt cũng không còn tàn nhan và mụn, tuy không tính là mỹ nữ nhưng tuyệt đối là người đẹp thanh tú, hơn nữa vóc người cô cao gầy tinh tế, còn học Taekwondo và Sanshou[1] nên không giống những nữ sinh yếu đuối mà tràn đầy sự mạnh mẽ, thẳng thắn, rất được nam sinh hoan nghênh.
Chỉ là Lục Tiểu Lâm thần kinh thô như cột điện, trong mắt trừ Đồng Đống thì không chứa được người khác, Đồng Đồng còn tận lực cản trở nên Lục Tiểu Lâm căn bản không biết mình có bao nhiêu người thích.
Mỹ nữ à, chỉ cần ngũ quan cân đối là có thể tạo nên từng ngày.
Đồng Đồng hừ một tiếng: "Ai mượn cậu quản, mình thích kêu vậy đấy, làm sao?" Đồng Đồng khiêu khích xong lại vươn tay thọc lét Lục Tiểu Lâm.
"Hắc, Lục Nhi, cậu có nhớ bốn năm trước mình nói về quê với bố ở tỉnh J, ở lại nhà chú ba không?"
"Nhớ, nhưng có liên quan gì với bây giờ?"
"Rất liên quan, nếu mình nhớ không lầm thì cái người bên cạnh chị họ cũng là chị họ mìnhluôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-trung-sinh/1881574/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.