Đồng Đồng và Lục Tiểu Lâm chỉ xem chuyện vừa xảy ra như một khúc nhạc đệm, đừng nói cái gì mà lưu lại bóng ma, để hai người bận tâm còn chưa đủ!
Nói có chút cường điệu nhưng anh Úy Ương nhất định sẽ đánh cô!
Thực ra Đồng Đồng thích Úy Ương đánh mỗi khi bản thân gây họa hơn, bị anh dùng ánh mắt giết chết người nhìn chằm chằm sẽ khiến cô cảm thấy mình làm anh thất vọng rồi, sau đó còn thấp thỏm lo sợ bất an, ăn không ngon ngủ không yên...
Đương nhiên Đồng Đồng chưa từng trải qua việc đó, bởi vì Úy Ương chưa từng quá tức giận với cô, thi thoảng cô kén ăn hoặc là phạm lỗi tương đối nghiêm trọng anh cũng chỉ ôm cô, dùng lời nói dạy dỗ một lúc rồi thôi.
Nhưng Đồng Đồng không ngốc, cô đã tận mắt chứng kiến anh dùng ánh mắt lạnh lẽo áp bách khiến cấp dưới một thân đầy mồ hôi giữa trời đông!
Hơn nữa, quan trọng là trước đây cô đã từng đồng ý với anh sẽ không xem mấy thứ đó nữa... Nếu như bị anh phát hiện mình nói dối... Đồng đồng rùng mình một cái, tuyệt đối không được!
Buổi trưa, khi tan học, Úy Ương đến đón cô, Đồng Đồng không che dấu được sự chột dạ, tuy cố làm ra vẻ mặt trấn định nhưng Úy Ương vẫn nhìn thấu: "Xảy ra chuyện gì, em khó chịu ở đâu à?"
Đồng Đồng lắc đầu mãnh liệt: "Không có, không có, em rất thoải mái, rất thoải mái. " Nói xong cô ngả vào người anh, ghé vào trên đùi Úy Ương làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-trung-sinh/1881571/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.