Ông Đồng quả nhiên nói được làm được. Buổi chiều ngày tiếp theo, ông và Đồng Đống về đến nhà.
Sắc mặt ông có chút khác lạ, Đồng Đồng nhìn không hiểu, nhưng không phải bố nói đã giải quyết xong mọi chuyện rồi sao?
Cô không gặng hỏi nữa, kiếp trước, bố đối xử với thân thích bên kia với thái độ vô cùng cứng rắn, cho nên cô lựa chọn tin tưởng bố mình.
Chỉ là...Dùng chân cũng biết bố chắc chắn phải bỏ ra thứ gì đó, có lẽ là tiền, cũng có thể là cái khác, ai mà biết được?
Nhưng bất kể là cái gì đi nữa, cô cũng hi vọng sau này không gặp lại những người đó, nhà cô và nhà bên kia là người của hai thế giới, bất kể là tam quan hay thân phận đều không chung một đường.
Đồng Đống trở về, việc học bổ túc của Lục Tiểu Lâm lại bắt đầu. Cô ấy rất rối rắm, không muốn học bài nhưng rất muốn gặp Đồng Đống, rối rắm đến thiếu chút nữa lấy sợi mì thắt cổ ~
Đương nhiên, trong lòng nghĩ gì thì khi Đồng Đống thực sự xuất hiện, Lục Tiểu Lâm vẫn vui sướng chạy đến như con nai con ~
Thời gian học là như cũ, một ngày một tiếng, bởi vì học bổ túc buồi chiều nên Lục Tiểu Lâm ăn cơm ở nhà Đồng Đồng luôn.
Lần đầu tiên nhìn bữa cơm phô trương của bọn họ, cằm cô thiếu chút nữa rơi xuống đất.
Nửa mùa hè qua đi, tất cả cố gắng xem như có chút hiệu quả, vì bị Đồng Đồng bắt ép vận động và chăm chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-trung-sinh/1881544/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.