“Thẩm Trung Hoa là người không giữ chữ tín, hơn nữa lại tham lam vô liêm sỉ,” Giang Ninh nhìn về phía Tần Phi, ngữ khí khá bất đắc dĩ nói, “Hiện tại hai người đã ký kết hợp đồng, có hiệu lực pháp luật, anh nhất định phải đề phòng lão.”
Chuyện ký hợp đồng này Giang Ninh đã từng khuyên Tần Phi mấy lần, không chỉ không khuyên nổi, hai người còn bởi vì chuyện này mà tan rã trong không khí không vui vẻ.
Tần Phi giương mắt đối diện ánh mắt Giang Ninh, cười nhạt: “Không nghĩ tới cậu còn quan tâm tôi.”
Sắc mặt Giang Ninh cứng ngắc, nhíu mày nói: “Tần Phi, anh đang giận tôi ư?”
Tần Phi cúi đầu nhìn tư liệu, cực kỳ yên tĩnh nói: “Không có.”
“Chính là……”
“Tôi còn có việc, phải đi ra ngoài.” Tần Phi đánh gãy lời Giang Ninh, cẩn thận đem tư liệu thu vào trong tay, đứng lên vòng qua người Giang Ninh, tiến vào thư phòng.
Giang Ninh trố mắt nhìn Tần Phi, thật lâu sau, đi tới trước cửa thư phòng, chần chừ trong chốc lát nói: “Anh muốn tới công ty sao? Buổi chiều tôi không có việc gì, để tôi lái xe đưa anh đi.”
Động tác trong tay Tần Phi dừng lại, ngẩng đầu nhìn Giang Ninh, ánh mắt bình tĩnh không một tia gợn sóng: “Không cần, tiểu Trương sẽ đến đón tôi.” Nói xong, cúi đầu tiếp tục thu dọn đồ đạc.
Tâm Giang Ninh nháy mắt lạnh đi, Tần Phi chưa từng dùng thái độ xa cách đối xử với cậu như thế, thời điểm hai người cùng nhau, đa số thời gian Tần Phi đều chủ động, thao thao không ngớt, đây là lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-tra-thu-tim-duong-chet/585465/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.