Giang Ninh đứng trước cửa phòng ngủ, hai con mắt Đại Xuân Tử như muốn dựng thẳng lên.
Ngày hôm qua Giang Ninh một thân tây trang màu đen đã thay đổi, hiện tại mặc trên người chỉ là bộ đồ phổ thông quần jean cùng áo thun trắng, chỉ cần cậu đi trên đường cái mặc bộ đồ tùy ý như thế này, sẽ khiến người khác nhìn ra cậu có khí chất minh tinh.
“Ối trời đất ơi! Mỹ nhân từ đâu bước tới nơi đây?” Đại Xuân Tử túm lấy cùi chỏ Tần Phi, “Anh đúng là không có suy nghĩ, tối hôm qua còn đẩy người ta rồi chạy biến đi, hóa ra là kim ốc tàng kiều nha!”
Không đề cập đến tối hôm qua đã là tốt rồi, nhắc lại chuyện tối đó, sắc mặt Tần Phi biến đen.
Giang Ninh chỉ nhàn nhạt liếc Đại Xuân Tử một chút, liền dời đi ánh mắt, đối với Tần Phi nói: “Sao anh không bắt máy?”
Từ lúc Giang Ninh trở về một khắc kia, trong lòng Tần Phi không thể nói ra được mình cao hứng như thế nào, vừa nghe Giang Ninh nói lời này, cũng rõ ràng trong cuộc gọi đó Giang Ninh có gọi đến, không nhịn được cảm thấy hài lòng lên. Nhưng trên mặt anh lại không dễ dàng hiện ra cảm xúc ấy, lười biếng nói: “Mới ngủ dậy.”
“Ừ.” Giang Ninh gật đầu, xoay người đi đến phòng bếp.
Con mắt Đại Xuân Tử nhìn theo Giang Ninh đi ra ngoài, Tần Phi một quyền quất tới, cảnh cáo nói: “Không cho phép nhìn loạn!”
“Chậc chậc chậc,” Đại Xuân Tử luôn mồm nói, “Thời điểm nào bắt đầu vậy? Sao chưa từng nghe anh nói qua?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-tra-thu-tim-duong-chet/585444/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.