Chương trước
Chương sau
Edit +Beta: Anky
Trần Trầm đem tất cả nghe được lặp lại một lần, vẻ mặt Lạc Chiêu Dực luôn rất bình tĩnh, cho đến khi nghe thấy “Hiền vương” mới thay đổi sắc mặt, ngẩng đầu nhìn một cái, “Không nghe lầm?”
“Không có ạ!” Trần Trầm vô cùng khẳng định.
Lạc Chiêu Dực đi qua lại vài bước, như có điều suy nghĩ sờ cằm, “Nếu nói nhị ca có cố gắng che giấu chuyện gì, xem ra là vì nguyên nhân căn bản này, cuối cùng trong một đống lời vô nghĩa cũng có được chút hữu dụng.”
Người lặp lại một đống lời vô nghĩa là Trần Trầm nghẹn: “…”
Lạc Chiêu Dực phân phó Đức Phúc, “Bảo người đi mời Hiền vương tiến cung một chuyến, cứ nói trẫm có chuyện quan trọng thương lượng.”
Đức Phúc cúi người hành lễ lui xuống.
“Bệ hạ, ngài hoài nghi Hiền vương điện hạ?” Trần Trầm hiếm khi lắm lời hỏi thêm một câu.
Lạc Chiêu Dực có chút kinh ngạc, sau đó giống như cười như không nhìn hắn, Trần Trầm tự biết lỡ lời, giải thích rõ ràng: “Thuộc hạ chẳng qua là cảm thấy… Người trong thiên hạ đều biết Hiền vương điện hạ và ngài huynh đệ tình thâm, nếu như ngay cả những hành động ngày thường của ngài ấy cũng là giả vờ, vậy khó tránh cũng thật đáng sợ, sẽ làm người ta cảm thấy…”
“Cảm thấy gì?” Giọng Lạc Chiêu Dực nhàn nhạt.
Trần Trầm không mở miệng. “Nói!”
Trần Trầm lùi lại mấy bước trước, cúi đầu thật sâu, trầm giọng nói: “Cũng sẽ làm người ta cảm thấy… Ngài thật đáng buồn.”
Quả nhiên Lạc Chiêu Dực nhấc chân đạp tới, “Học ai làm càn như vậy? Không sợ trẫm cho người đánh ngươi sao?”
Trần Trầm quỳ xuống, dừng một chút, chân thành nói: “Thuộc hạ xem như là nhìn bệ hạ lớn lên, không muốn thấy bệ hạ lại mất đi một người thật lòng đối đãi thân cận.”
Trong lòng Lạc Chiêu Dực hơi chững lại, lặng yên, hồi lâu mới lên tiếng: “… Đứng lên đi, nhiều năm chung đụng như vậy, trẫm cũng không dại dột đến mức không phân được thật lòng giả ý, nhị ca là hạng người gì, trẫm rõ ràng nhất.”
“Tạ bệ hạ!”
“Đánh hèo coi như bỏ đi, phạt ngươi ba tháng bổng lộc, về sau nói chuyện cẩn thận một chút cho trẫm!” Lạc Chiêu Dực liếc nhìn hắn một cái.
Trần Trầm đứng lên thân thể cứng đờ, thành khẩn nói: “Bệ hạ vẫn nên phạt thuộc hạ ăn hèo đi ạ.”
Lạc Chiêu Dực “Chậc” một tiếng, xoay người đi vào, vừa đi vừa khó chịu hừ một câu: “Trẫm hào phóng như vậy, sao người bên cạnh đều đem tiền để vào mắt vậy!”
Trần Trầm: “…” Bệ hạ, người đây không phải là hào phóng, là phá sản a!
Ngoài cung, phủ Hiền vương.
Tuyết vẫn rơi như trước, bay lả tả, trên đường rải rác vài người, vội vã lui tới, màu trắng bạc bao trùm cả vùng đất, tựa như một dãy sao xa.
Một bóng dáng xinh đẹp chạy tới, chạy quá vội, lúc đến gần cửa đột nhiên vấp chân ngã, “A” một tiếng ngã trên mặt đất, hai người hầu canh cửa vừa thấy liền sững sờ: “Công chúa điện hạ?”
Lạc Tĩnh Nghi áo não vỗ vỗ bông tuyết trên người, đang muốn đứng lên, cổ chân đau nhói lại phải ngồi xuống.
Hai người hầu kia muốn đỡ nàng lại sợ mạo phạm, một người vội vàng chạy vào trong thông báo.
Không tới một lát, Lạc Đình đi ra, thấy Lạc Tĩnh Nghi mũi bị lạnh đến đỏ bừng ngồi dưới đất, ánh mắt tránh né, mím môi không dám nhìn hắn.
“Muội, muội đến sao không mang theo người đi cùng?” Lạc Đình không nói gì, vừa bực mình vừa buồn cười, đi tới đỡ nàng dậy.
Lạc Tĩnh Nghi hai tay ôm cổ hắn, lấy một loại phương thức thân mật thuận thế dựa sát vào trong lòng hắn, “Nhị ca, muội vốn muốn cho huynh một kinh hỉ, không ngờ…”
“Không ngờ lại trở thành kinh hãi?” Vẻ mặt Lạc Đình mặc dù ôn hòa, trong mắt lại có nét không hài lòng, “Đã lớn như vậy, còn thích chơi trò của tiểu hài tử.”
Lạc Tĩnh Nghi bĩu môi, giơ chân lên, chỉ cảm thấy một trận đau tan dạ nát lòng.
“Làm sao vậy? Ngã nghiêm trọng sao?”
Lạc Đình cúi đầu nhìn nhìn, thân thể cúi xuống: “Lên đây đi, ta cõng muội đi vào.”
Lạc Tĩnh Nghi mặt mày hớn hở bò lên lưng hắn, đợi hắn cõng vào cửa, xung quanh bông tuyết bay tán loạn, lại có loại cảm giác năm tháng tốt
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.