Chương trước
Chương sau
Tề Nhiên xem lại lịch sử cuộc trò chuyện của mình với Hạ Sở Sở, nhìn câu nói cuối cùng của cô ta, anh hơi híp mắt.



Sau một lúc lâu, Tề Nhiên trả lời: “Tôi rất tức giận. Tôi không muốn cô nhắc tới tên tôi trong bất kỳ trường hợp nào, cũng không hy vọng tên của hai chúng ta đặt cạnh nhau bất cứ lúc nào.”


“Nhưng chuyện này cũng không phải em có thể quyết định.” Hạ Sở Sở ủy khuất nói, “Tề Nhiên, có những thứ qua đi đã xảy ra.”


Ý cô ta là trong quá khứ của chúng ta đối phương đã tồn tại và điều đó không thể nào thay đổi được.


Tề Nhiên giễu cợt một tiếng, anh xóa cuộc trò chuyện đi rồi gọi điện thoại cho Chu Nguyên Thiên.


“Anh cứ thu thập chứng cứ rõ ràng trước, sau đó nghĩ cách phơi bày lên mạng. Bên này chúng ta không cần ra mặt, liên hệ hai cái account giải trí gửi cho họ, để cho họ đăng lên là được.”


Hai người thương lượng đối sách chuyện này xong, Chu Nguyên Thiên gật đầu nói được rồi tắt điện thoại.


Mặc kệ như thế nào, Tề Nhiên cũng không muốn tự mình ra mặt, cho dù là giải thích hay trách cứ cũng chỉ làm thông tin càng thêm hot. Anh không muốn mỗi lần Lưu Sở Họa vô tình lên Weibo lại nhìn thấy mình với người con gái khác bị nhắc tới cùng nhau. Tuy nhiên anh làm sai chuyện gì thì chắc chắn sẽ gánh vác trách nhiệm.



Lưu Sở Họa bên kia từ đầu tới đuôi đều không để chuyện này ở trong lòng, cô vừa mới nói mình muốn đi du lịch, ba ngày sau đã đăng vài bức ảnh chụp phong cảnh lên Weibo. Cảnh đẹp như tranh vẽ, chân nhỏ của cô chôn trong cát mềm mại, ngón tay cái khẽ nâng lên, mang theo một tia nghịch ngợm.


Lưu Sở Họa lên Weibo dò hỏi: Kế hoạch ngày mai là đi đảo không người, cho hỏi nên mang theo cái gì đây?


Các fan sôi nổi bắt đầu nghiêm túc tra thông tin đề xuất cho cô, có người cầu ảnh tự sướng, hỏi sao cô không mang theo Tề Nhiên, chỉ trong một lát lượt bình luận đã lên hàng vạn.


Tề Nhiên nằm ở trên giường, nhìn chằm chằm vào bức ảnh duy nhất lộ ra bàn chân trắng tinh của cô một lúc lâu, anh đáng thương lên WeChat làm nũng nói: Yêu cầu em mang anh đi.


Bởi vì chênh lệch múi giờ, ngày hôm sau Lưu Sở Họa mới trả lời anh: Vali quá nhỏ, không thể mang anh theo được.


Sau đó, cô mất liên lạc, cả weibo với wechat toàn bộ đều không có tin tức.

Cho dù biết có lẽ điện thoại của cô không có sóng, có lẽ trên đảo không có tín hiệu, Tề Nhiên vẫn không nhịn được suy nghĩ miên man. Lưu Sở Họa có thể xảy ra chuyện gì hay không, có thể đột nhiên thủy triều dâng lên rồi cô bị nhốt ở chỗ đó hay không? Cô có thể bị rắn, côn trùng, chuột, kiến cắn không? Cô có chuẩn đầy đủ đồ đạc không? Một mình đi đảo không người, lều trại có đủ vững chắc hay không? Nếu có mưa to thì làm sao bây giờ? Nếu có thú dữ thì làm sao bây giờ?


Dường như anh có thể tưởng tượng ra một bộ phim phiêu lưu mạo hiểm.


Ngay cả thời điểm đóng phim, trong lòng Tề Nhiên cũng đều hoảng hốt, khó khăn lắm mới có thể giữ cho bản thân tập trung lại.


Tề Nhiên ở bên này bởi vì cô mất liên lạc mà kinh hồn táng đảm, còn Lưu Sở Họa bên kia thì đang mặc Bikini, cô giơ gậy selfie mặt trên được cố định bởi camera không thấm nước rồi nhàn nhã bơi lội dưới nước.


Lưu Sở Họa bơi rất tốt, cặp đùi thon dài nhẹ nhàng đánh vào mặt nước, mái tóc rơi trên mặt nước có vẻ đặc biệt mềm mại và dịu dàng, dáng người của cô tuyệt đẹp giống như nàng tiên cá dưới đáy biển.


Lưu Sở Họa không bơi tới chỗ sâu, cô đi lên bờ biển nhưng không tắt cameras, vừa đi vừa giải thích nói: “Đây là ngày thứ ba tôi ở một mình tại đảo không người, không thể không nói, đây là một loại trải nghiệm thật mới lạ. Đúng rồi, mọi người nói tôi mang theo cái gì tôi đều mang theo.” Cô đi tới lều trại của mình, để ống kính quay một cái ba lô lớn, duỗi tay kéo mấy cái bao đến đây, “Ở một mình quá nhàm chán, tôi sẽ giới thiệu cho mọi người những gì tôi mang theo.”





Tề Nhiên lại thấy được tin tức của Lưu Sở Họa trên weibo, cô đăng một đoạn video mười mấy phút, tiêu đề là: Nhật kí du lịch của Lưu Sở Họa.


Trong nháy mắt, cơn giận bùng lên trong lòng anh, sắc mặt anh đỏ lên xem xong đoạn video sau đó càng tức giận hơn.


Tề Nhiên rõ ràng đã gửi rất nhiều tin nhắn cho cô, lo lắng cho cô như vậy, vậy mà khi điện thoại cô có tín hiệu chuyện đầu tiên làm lại là đăng Weibo chứ không phải trả lời tin nhắn của anh. Đã vậy cô còn khoe thân hình xinh đẹp duyên dáng khi chơi dưới biển, anh cũng không phải người đầu tiên thấy.


Tề Nhiên cảm thấy nếu mình không uống ly nước đá, giây tiếp theo anh sẽ bị nổ tung ở trong phòng. Anh trơ mắt mà nhìn video này đang xông lên đứng đầu với tốc độ nhanh nhất, anh cảm thấy càng ngày càng tủi thân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.