Tề Nhiên mở miệng nói, giọng điệu có vẻ lo lắng, anh muốn chê trách cô nhưng cũng không dám buông lời quá nặng, “Sao em bị thương mà lại không nói cho anh biết? Nói cho anh địa chỉ bệnh viện của em đi, anh sẽ qua ngay lập tức.”
Ngay tức thì khi mà biết cô bị thương, cả người anh dường như rơi vào biển sâu, trong lòng tràn đầy tự trách và đau lòng, như lâm vào một vòng xoáy khổng lồ dưới đáy biển, khiến anh đau đớn không thở nổi.
“Không cần đâu.” Lưu Sở Họa cười nhạt một tiếng, “Cũng chỉ là trầy da chút xíu thôi, chờ đến khi anh đi máy bay tới thì em đã xuất viện luôn rồi.”
Anh hụt hẫng nói: “Anh thấy tin tức tràn lan trên mạng như vậy, cũng không phải là chuyện tốt.”
Nếu anh trở về thì sẽ phiền phức hơn, sẽ có người lấy lý do đó để chỉ trích cô.
“Nhưng em biết anh quan tâm tới em mà, anh cũng đừng kích động như vậy, em biết tính anh rất dễ kích động, em biết nếu anh biết được tin em bị thương thì chắc chắn sẽ quay trở về mặc kệ mọi chuyện. Gần đây anh đã làm việc mệt mỏi nhiều rồi, nên em không muốn làm phiền để anh mệt mỏi thêm nữa.” Giọng nói của cô như là một viên kẹo đường ngọt ngào, giống như là những chuyện trước đó chưa từng xảy ra vậy.
Tề Nhiên nhếch miệng, “Em nghĩ anh tin chắc, em đúng thật là, không biết tự bảo vệ mình gì cả.”
Chắc hẳn là do nhiều chuyện liên tiếp xảy ra khiến anh có vẻ hơi bất an cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-thuan-phuc-chim-hoang-yen/750931/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.