Lưu Sở Họa giả vờ không nghe thấy gì, tiếp tục tự biên tự diễn.
“Vương phi cho người qua hỏi thăm mấy lần xem khi nào ngài quay về, vương gia cứ ở chỗ thiếp thế này không ổn đâu, ngài nhanh qua bên ấy đi.” Tầm mắt cô rủ xuống, khuôn mặt bình tĩnh, nhưng giọng điệu lại mang theo chút hờn dỗi.
Tề Nhiên bưng ly cà phê lên để dưới mũi ngửi nhè nhẹ, thoải mái nghiêng người tựa vào lưng ghế, “Bản vương hôm nay muốn ở lại chỗ của Họa nhi, ngủ chỗ nàng rất thoải mái, bản vương thích nhất được nàng hầu hạ.” Tề Nhiên nói xong thì vươn tay vuốt ve gò má cô, cô thừa dịp xoa nhẹ tay anh, e thẹn ngồi vào lòng.
Tề Nhiên thấy cô chơi còn chưa đủ, đôi mắt lóe sáng, phối hợp diễn tiếp vở kịch này. Anh sợ làm đổ ly cà phê nên đặt sang một bên, vươn ngón trỏ nhẹ nhàng nắm cằm Lưu Sở Họa, “Nghe nói Họa nhi vừa ăn hết dĩa bánh hạt dẻ, bản vương hằng ngày rất ít ăn đồ ngọt, giờ lại thấy thèm, hay là Họa nhi để bản vương nếm thử hương vị của loại bánh ngọt này thử xem.”
Anh vừa nói vừa nghiêng người, từ từ tiến lại gần môi cô, Lưu Sở Họa lập tức ngồi thẳng dậy, giơ tay chặn trước môi anh, “Được rồi, không chơi nữa.”
Tề Nhiên nhẹ nhàng hô “cắt”, ngồi thẳng dậy, “Thật là nhàm chán, chỉ vậy thôi không diễn tiếp nữa à.”
“Anh đã thêm vào kịch bản không biết bao nhiêu cảnh hôn rồi. Đợi đi khi phim khai máy, anh thích ôm hôn thế nào chả được, giờ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-thuan-phuc-chim-hoang-yen/750913/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.