Lần này cũng không phải hành trình công khai, nhưng sân bay vẫn có fans lại đây đón tiếp, tuy rằng đây không phải hành động nên làm, nhưng Lưu Sở Họa cảm thấy họ cũng phải vô cùng vất vả mới được thấy mình, nên không lộ ra biểu tình khó chịu.
Tới lúc gần ra ngoài, cô còn thoải mái mà ký tên cho một vài fans.
Đi ra khỏi sân bay, cô quan sát một vòng, sau khi phát hiện biển số xe quen thuộc thì quay người chào hỏi với Lạc Ức, nói cô ấy để cô tự về.
Cửa sau xe bị kéo ra nhẹ nhàng, đôi chân thon dài trắng nõn thẳng tắp của cô bước lên, hôm nay Lưu Sở Họa mặc áo thun với váy ngắn, càng tôn lên dáng người xinh đẹp của cô. Phía sau vểnh lên, eo thon chân dài. Tề Nhiên vừa mới quay đầu qua, muốn nói gì đó, cô mỉm cười hỏi anh, “Nóng không?”
Âm thanh ngọt ngào của Lưu Sở Họa mang theo ý cười dịu dàng, dường như thật sự vô cùng quan tâm anh có thoải mái không.
“Điều hòa trong xe còn đang mở đây.” Tề Nhiên điều chỉnh kính chiếu hậu, chuyên tâm khởi động xe, nghĩ nghĩ, lại không chịu thua nói, “Lái xe từ gara cho đến cửa sân bay, không phải đều bật điều hòa ngồi ở trong xe sao, mặt trời nơi nào có thể chiếu được đến đây.” Anh bĩu môi, “Lời ngon tiếng ngọt nói được dễ nghe như vậy, nếu em là con trai, chỉ sợ muôn vàn thiếu nữ đều đổ gục vì em.”
“Là con gái thì không thể làm muôn vàn thiếu nữ đổ gục sao?” Những người cả ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-thuan-phuc-chim-hoang-yen/750907/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.