"Thực ra, nếu anh nhớ em thì anh có thể đến đây, nói cho cùng anh ở nhà cũng không làm gì.”
Tề Nhiên im lặng một lúc, không động đậy, "Đến chỗ em làm gì, em bận quay phim, anh cũng không có gì để làm”
"Anh nói cũng đúng, anh đến đây đúng là không tiện, thôi vậy." Cô hình như chỉ muốn thử anh, làm cho anh hơi rung động rồi lại thôi, "Đúng rồi, hôm nay Giản Huyên đến chơi với em."
"Giản Huyên?" Tề Nhiên hỏi, "Là ai?”
Lưu Sở Họa ngơ, khẽ cười, "Phản ứng của anh hơi quá.”
"Anh thực sự không biết em đang nói đến ai?" Tề Nhiên hỏi tiếp, anh cứ tưởng mình đã quên mất ai đó hay chuyện gì quan trọng.
"Anh không nhớ thì thôi. Chị ấy là đàn chị hồi học đại học của em, chị ấy đang đi thám thính việc anh chuẩn bị đi quay phim truyền hình. Nghe giọng chị ấy hình như là đang mong có thể nhận một vai diễn trong phim của anh." Nói cho cùng chị ta cũng chỉ là nói cho có thôi. Trong xã hội này, những việc nhắc khéo thế này xảy ra rất thường xuyên.
"Việc này còn chưa chắc chắn nữa, đợi đến lúc đấy rồi tính tiếp.”
Nói xong, cô và anh tâm sự một vài chuyện nữa rồi cúp máy.
Mấy ngày nay cô tranh thủ thời gian nghỉ ngơi lên mạng học cách đàn tranh. Cô xem nhiều video dạy học, bây giờ cô rất có hứng thú với đàn tranh. Cô mời một gia sư về dạy cô cách đánh đàn. Cô cũng cố gắng sắp xếp thời gian để có thể học đàn. Cô dặn gia sư rằng cách vài ba ngày thì đến dạy cô. Lúc trước cô chỉ toàn đi đóng phim, chưa từng tiếp xúc với những thứ cổ điển, đến bây giờ mới có cơ hội để học hỏi, tìm hiểu. Đây cũng là một trải nghiệm rất tốt.
Quay phim được hơn một tháng, cô cũng đã học được cách đánh mấy bài đơn giản. Về sau khi quay những cảnh đánh đàn đều không cần hậu kỳ ghép tiếng, toàn là cô tự đánh. Mặc dù tiếng đàn cô đánh không chắc sẽ được quay lại nhưng diễn đánh đàn cũng phải diễn cho đúng một chút.
Ai ngờ rằng, đạo diễn nhìn dáng cô ngồi đánh đàn đã nghĩ rằng cảnh này có thể cho vào trailer của phim. Nếu trong phim không có cảnh Nam Cung Nguyệt phải đánh đàn thì sẽ quay một vài đoạn video Lưu Sở Họa đánh đàn thật để làm video hậu trường, đăng lên trang mạng xã hội weibo của đoàn phim 《Lòng chàng cũng như lòng ta》.
Phim truyền hình 《Lòng chàng cũng như lòng ta》: Hôm nay, Nam Cung Nguyệt vì các bạn nên sẽ biểu diễn bài "Thu phong từ”. Tiểu Họa vì vai diễn này đã đi học đánh đàn tranh, mới học được hơn một tháng, mọi người thông cảm! #Phúc lợi ngày hôm nay của 《Lòng chàng cũng như lòng ta》
Có thể nói, từ ngày đầu học đàn. Lưu Sở Họa đã có mục đích rằng về sau sẽ đăng một video tự mình đánh đàn lên mạng. Nhưng không ngờ rằng, đoàn làm phim đã đăng nó lên để tuyên truyền cho bộ phim. Như vậy cũng tốt, cô đỡ phải đăng lên trang cá nhân của mình, để mọi người không nói rằng cô tự làm rồi tự mình khen mình. Phải biết rằng, chuyện các diễn viên khác vì vai diễn của mình mà nhịn cơm hai ngày liền cũng có thể đăng lên tuyên truyền cho phim mình đóng. Cô đương nhiên sẽ không đăng những hành động liều lĩnh, quá vì lợi ích của mình như thế này lên mạng.
Thật vậy, chương trình 《 Cuộc chiến chớp nhoáng 》 của Lưu Sở Họa vẫn đang được chiếu. Vốn dĩ đã thu hút được rất nhiều người hâm mộ rồi, nhưng những người hâm mộ này chỉ là bị thu hút bởi sắc đẹp của cô, cũng có người rất thích tính cách của cô. Tóm lại, họ đây mới là lọt hố giai đoạn đầu. Đoạn video này vừa được đăng lên đã giúp cô có thêm nhiều người hâm mộ. Đội hậu kỳ của đoàn làm phim cũng lập ra hai ba tài khoản để chia sẻ video đánh đàn của cô. Rất nhanh, trên weibo đã có 3 hot search liên quan đến video mà cô đánh đàn.
"Aaaaaaaaaaa, Nguyệt tỷ tỷ thật đẹp. Tạo hình đẹp, người cũng đẹp, tiếng đàn lại còn đẹp hơn.”
"Không thể không nói rằng chỉ vì một vai phụ mà Lưu Sở Họa đã đi học đánh đàn, vừa học vừa quay phim. Rõ ràng là cô ấy chuyên nghiệp hơn những diễn viên đóng vai chính mà không chịu hy sinh vì vai diễn của mình."
"A, từ người qua đường biến thành người hâm mộ trong chớp mắt.”
"Cạm bẫy dịu dàng"đầu năm đã giúp Lưu Sở Họa nổi lên, tôi cá tiếp theo 《 Thất sát 》 sẽ làm cô ấy nổi tiếng hơn nữa. Còn chuyện tình cảm của cô ấy với Tề Nhiên nữa, năm nay cô ấy chắc chắn sẽ rất nổi tiếng. Năm sau có thể sẽ trở thành diễn viên hạng A. Tôi cứ cá như thế đã nhé!”
"Tôi là người đã học đàn tranh. Tôi biết "Thu phong từ" chỉ là bài cơ bản, người có năng khiếu học một vài buổi là có thể đánh rồi. Học cách đánh không khó, quan trọng là nhịp điệu. Lưu Sở Họa đã kết hợp hoàn hảo giữa cách đánh đàn, cách gảy đàn và nhịp điệu của bài hát. Nhìn qua thôi cũng đã biết cô ấy học rất nghiêm túc."
"Đánh hay hay không chưa cần bàn luận vội. Người ta vì một vai phụ mà cất công đi học đánh đàn. Cô ấy thực sự chuyên nghiệp hơn những người không có năng lực lại còn tỏ thái độ, không biết phối hợp.”
"Bắt đầu vì nhan sắc. Chìm đắm vì tài hoa. Đi đến cuối cùng vì nhân cách. Đây là câu nói mà người hâm mộ rất hay dùng. Bây giờ dùng câu này để miêu tả tỷ tỷ thực sự không sai."
Không biết tại sao, video này của cô lại có thể làm cho mọi người bàn luận về việc “Trong các diễn viên mới, ai là người có năng lực nhất.". Đương nhiên, cô là tấm gương để mọi người đem đi so sánh với những diễn viên mới ra mắt mà cứ nghĩ mình là ngôi sao hạng A.
Tề Nhiên kéo bảng tin về trang đầu tiên, vui vẻ nhìn ngắm gương mặt cô, càng nhìn càng thích. Đây là người phụ nữ anh thích, cô tốt như thế này, ai cũng biết.
Anh im lặng một lúc, tự nhiên cảm thấy mình lại nhớ cô rồi. Trong một tháng này, trừ ra 4 5 ngày Lưu Sở Họa được nghỉ phép để đi ra nước ngoài quay hai tập 《 Cuộc chiến chớp nhoáng 》thì bọn họ hình như chưa gặp nhau lần nào. Thậm chí anh còn nghĩ rằng, nếu bây giờ cô hỏi anh rằng anh có nhớ cô không thì chắc chắn anh sẽ không phủ nhận, cũng không nói cô là tự mình đa tình nữa.
Anh nhìn thời gian ở góc bên phải của màn hình điện thoại, vẫn chưa đến giờ cô gọi điện thoại cho anh. Anh do dự. Cuối cùng, anh quyết định, hôm nay anh sẽ chủ động gọi điện cho cô.
"Alo, em đang định gọi điện cho anh."Người nghe điện thoại là cô. Nghe thấy giọng cô, Tề Nhiên không nhịn được mà cong môi, cười.
"Ừ, anh cũng đoán là em đã kết thúc công việc rồi.”
"Không ngờ là anh sẽ chủ động gọi điện thoại cho em. Xem ra tiểu thiếu gia không chịu đợi cô hầu này rồi.”
"Hả?"Anh trừng mắt. Bây giờ anh như bị sét đánh vậy.
Giọng điệu của Lưu Sở Họa không có ý tốt nào cả, "Ngày mai là ngày chiếu tập 6 của 《 Cuộc chiến chớp nhoáng 》. Chẳng lẽ anh quên rồi sao? Em đã mua quần áo và tóc giả, gửi đến cho tiểu Trần rồi. Em cũng đưa số điện thoại của anh cho tiểu Trần, cũng bảo cậu ấy gửi đến cho anh. Tầm nửa tiếng nữa anh sẽ nghe thấy tiếng chuông cửa.”
“....."Tề Nhiên cảm thấy những suy nghĩ của anh tự dưng bay đi đâu mất rồi. Anh chỉ có thể thở dài, anh nghĩ rằng một đời anh hùng anh minh của mình sẽ bị phá hủy trong ngày mai.
Bởi vì rất không đồng ý với chuyện này, nên lúc tiểu Trần gửi quần áo đến, mặt anh đen như than, cũng không mời tiểu Trần vào nhà ngồi uống nước. Anh đẩy người ta ra ngoài, đóng cửa rầm một cái.
Hai giây sau, tiếng chuông cửa lại vang lên.
"Làm sao?"Anh mở cửa, giận dữ nói.
Tiểu Trần rụt rè nhìn anh, "Em gái tiểu Họa bảo tôi chụp mấy tấm ảnh, rồi gửi cho em ấy. Rồi em ấy sẽ chọn ra một tấm ưng ý nhất, sau đấy anh sẽ đăng tấm ảnh đấy lên mạng.”
Tề Nhiên nắm chặt hai bàn tay. Khoảnh khắc đó, tiểu Trần đã nghĩ rằng anh rất có thể sẽ xông lên đánh người. Nhưng ai ngờ, anh nhìn anh ta một cái rồi để anh ta đi vào nhà.
Mở túi ra, là một bộ trang phục thủy thủ, giày da đen và tất cao cổ trắng. Ngoài ra còn có bộ tóc giả và cái bờm tai thỏ màu hồng. Tề Nhiên cảm thấy mình đã chịu một một cú sốc rất lớn. Anh ngồi ở trên đất sau đó cắn răng,cầm đồ chạy vào trong phòng tắm với tư tưởng chết sớm đầu thai sớm.
Tiểu Trần nhịn cười, trên mặt còn có chút khó hiểu, “Có cần trang điểm một chút không? Như vậy sẽ tốt hơn đấy.”
Tề Nhiên lườm. Trên dưới cơ thể lạnh như băng, "Tôi chỉ nói là mặc đồ phụ nữ chứ không phải là đóng giả thành phụ nữ."
"Được được được. Thế này là được rồi." Tiểu Trần nhanh chóng gật đầu, lấy một cái máy ảnh từ trong túi ra.
"Có cần thiết dùng đến máy ảnh không? Cầm điện thoại chụp bừa mấy tấm là được rồi." Sắc mặt Tề Nhiên càng ngày càng đen lại.
"Nhưng mà..." Tiểu Trần chu môi, "Đây là em gái tiểu Họa..."
Tiểu Trần đổi mấy góc liền, chụp được hơn 30 tấm. Lúc tiểu Trần mượn máy tính của Tề Nhiên để gửi cho Lưu Sở Họa, sắc mặt anh càng ngày càng xanh.
Nhìn mấy tấm ảnh, Lưu Sở Họa cười không ra hơi. Cuối cùng cô chọn ra ba tấm. Một tấm là anh nhìn vào máy ảnh một cách mộng mơ, ngây thơ trong sáng, rất dễ bắt nạt. Một tấm là ánh mắt của anh hướng xuống, đôi môi mỏng hơi mím lại, nhìn có chút tội nghiệp, rất giống một người phụ nữ hiền lành. Tấm cuối cùng là ánh mắt chán ghét của anh, lúc đó anh thực sự muốn được giải thoát.
Cô cười không ngừng, gọi điện cho tiểu Trần còn nhịn không được, cười lên. Cười đến mức mà Tề Nhiên ở đầu điện thoại bên kia chỉ muốn lôi cô đến đánh cho một trận.
Đợi đến ngày chiếu, Tề Nhiên bị bắt buộc đăng những tấm ảnh mà Lưu Sở Họa chọn lên trang cá nhân của mình. Lúc đó anh mới phát hiện ra rằng người hâm mộ của anh còn cười anh nhiều hơn cô.
"Mẹ ơi, thiếu gia sao lại có thể dễ thương như thế này? Dễ thương đến mức cạn lời luôn. Ha ha ha ha..."
"Thiếu gia xinh quá, tôi nói thật đấy."
"Ha ha ha, cười chảy nước mắt, vị mỹ nữ này là ai vậy?"
"Tôi đã xem đi xem lại biểu cảm của thiếu gia khi nhìn bản thân mình trong gương ba trăm lần, thực sự là không thể ngừng cười. Ha ha ha ...."
"Thiếu gia và phu nhân yêu nhau quá, hạnh phúc quá! Hy vọng bọn họ về sau có thể kết hôn."
Đọc đến bình luận này anh mới vui vẻ hơn chút. Anh lướt xuống, cả màn hình đều là ha ha ha. Hình như không thêm mấy chữ ha ha ha đấy sẽ bị người khác nghĩ mình là không biết nói vậy.
Tề Nhiên rất không vui. Anh cập nhật phần bình luận, thấy bình luận của Lưu Sở Họa chạy vọt lên đầu.
"Sờ sờ đầu, tiểu thiếu gia đúng là người biết giữ lời hứa."
Anh cau mũi, trả lời cô bằng icon, "Hứ."
Mấy tấm ảnh này làm sôi động cả weibo và làn sóng dư luận của làng giải trí, mãi đến cuối ngày mới tạm lắng xuống. Ngày hôm sau, Tề Nhiên đăng một tấm ảnh khi quay phim truyền hình của mình. Trong ảnh, gương mặt anh có chút thê lương, tóc rối, trên đầu còn có vương chút bụi trắng, ánh mắt kiên định, sâu thẳm. Nhưng anh vẫn rất đẹp trai.
Người hâm mộ rất bất ngờ, sau một năm cuối cùng sắp được xem phim truyền hình của Tề Nhiên rồi. Rất nhanh bọn họ đã bỏ chuyện anh mặc đồ nữ kia ra đằng sau.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]