Lúc này Trác Nhĩ Thân Vương mới nhận ra, Tiêu Văn Cảnh hoàn toàn không sợ sẽ đắc tội hắn ta, cũng không sợ hắn ta quay về sẽ mách tội hắn.
Chẳng lẽ Tiêu Văn Cảnh đã biết rõ tình hình của hắn ta ở Bắc Lỗ, biết rằng hiện tại hắn ta không thể gây ra được sóng gió gì?
Trác Nhĩ Thân Vương thầm nghiến răng, sải bước đi qua hắn mà không nói một lời, hắn ta muốn đi xem vết thương của Bảo Gia Quận chúa trước.
Rơi khỏi lưng ngựa đang chạy với tốc độ nhanh không phải là chuyện nhỏ.
Bảo Gia Quận chúa ngã đến choáng váng cả đầu, ngây ra cả lúc lâu mới mới bắt đầu khóc òa lên, than khóc nói chỗ nào trên người mình cũng đau.
Trác Nhĩ Thân Vương không còn cách nào khác ngoài việc cho người đưa nàng ta trở lại lều, rồi nhờ thái y đến xem vết thương cho nàng ta.
Tiệc tối ngày đầu tiên, hai cô nương nổi bật nhất Bắc Lỗ và Đại Chu đều vắng mặt, không ai xuất hiện.
*
Trong lều.
Nguyễn Linh Huyên đang cầm gương kiểm tra vết thương trên mặt, nàng không để tâm chuyện việc mặt mình có bị để lại sẹo hay không, bởi vì trên mặt và tay của Ngụy tiểu tướng quân cũng có rất nhiều vết sẹo, đó là huân chương cho sự dũng cảm của các chiến sĩ.
Nếu bản thân nàng có sẹo, thì sẽ càng giống Tiểu Tướng quân hơn.
Chuyện khó chịu duy nhất là trong khi đợi vết thương lành hẳn, làm ra biểu cảm gì cũng thấy mặt rất đau, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-theo-duoi-vo-cua-thai-tu/3682907/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.