Buổi chiều, ánh nắng mặt trời vừa tươi sáng vừa dịu nhẹ.
Làn gió hiu hiu thoảng qua mang theo cả hương hoa dại không biết tên làm người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Tiếng vó ngựa va chạm với đá vụn trên đường, chỉ nghe tiết tấu nhịp nhàng kia thôi cũng đoán ra được đây là một con ngựa khỏe mạnh.
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn.
Một con ngựa cao lớn toàn thân đen sẫm, chỉ có bốn vó là trắng đang chở một thiếu nữ chừng mười bốn, mười lăm tuổi đi từ ngược chiều về phía này. Nàng mặc một bộ đồ cưỡi ngựa ngắn tay màu đỏ lựu, mái tóc đen nhánh được tết thành hai b.í.m tóc dài bay bay sau lưng, ngoại hình và phong thái của nàng có thể nói là xinh đẹp toả sáng như châu như ngọc, là một vẻ đẹp hiếm có trên đời.
"Ôi, ta cứ tưởng vào thành rồi Tiểu Tướng quân của chúng ta mới được chào đón nồng nhiệt, không ngờ lại còn có một quý nữ xinh đẹp đuổi theo suốt mấy mươi dặm đường từ ngoài thành tới nữa!" Trong giọng nói của người này cũng đầy kính phục.
"Ngươi đừng nói bậy bạ, vừa rồi không nghe Lục điện hạ nói tên chữ của con ngựa mà ngài ấy cưỡi là do vị tiểu thư kia đặt cho à? Có thể thấy được rằng quan hệ giữa bọn họ không tầm thường đâu..."
"... Là ý kia đó hả?" Tên lính lên tiếng đầu tiên gãi gãi đầu: "Vẫn là quân sư thông minh, ta chỉ sợ là Tiểu Tướng quân cũng không nghe ra lời bóng gió của Lục điện hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-theo-duoi-vo-cua-thai-tu/3681535/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.