Hiền Đức Hoàng Thái hậu gạt nước mắt đi, gật đầu với nụ cười mỉm trên môi. Tuy vậy, gương mặt bà ấy vẫn đong đầy lo lắng, không hề thả lỏng chút nào.
"Ta thấy Yến Thư muốn ra ngoài chơi thì có!" Nguyễn Linh Huyên ranh mãnh chớp mắt với Tiêu Yến Thư.
"Ta, ta muốn san sẻ nỗi buồn cho Hoàng tổ mẫu vui hơn, chứ không phải muốn ra ngoài chơi đâu!" Tiêu Yến Thư ăn nói vụng về nên không giải thích được. Thấy Nguyễn Linh Huyên cười mình thật đắc chí, nàng ấy véo mặt nàng ngay.
Nguyễn Linh Huyên cười tủm tỉm tránh ra.
Hai người đùa giỡn qua lại, khuấy động bầu không khí trước mặt Hiền Đức Hoàng Thái hậu.
Tiêu Yến Thư nào phải đối thủ của Nguyễn Linh Huyên. Nàng ấy hoàn toàn không làm gì được nàng, chỉ còn cách ấm ức nhìn về phía Hiền Đức Hoàng Thái hậu để mong bà ấy giúp đỡ: "Hoàng tổ mẫu, người quản nàng ấy đi chứ!
Nguyễn Linh Huyên kéo miệng sang hai bên, làm mặt quỷ với Tiêu Yến Thư. Điều đó làm cho Tiêu Yến Thư dỗi đến mức phồng má một cục, trông chẳng khác gì chú chuột nhỏ giấu đồ ăn.
Thấy trò đùa của Nguyễn Linh Huyên, Hiền Đức Hoàng Thái hậu cũng không nén được tiếng cười, mỗi tay nắm một tiểu cô nương: "Nào nào nào, cô nương tuổi các con nên hoạt bát đi chơi này kia, cũng không thể cứ ở bên bà già này mãi được. Hai con muốn đi chơi thì đi đi, nhân lúc còn trẻ thì tận hưởng quãng thời gian được tự do sống theo ý mình nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-theo-duoi-vo-cua-thai-tu/3681530/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.