Người này có vẻ ngoài vừa nhã nhặn vừa tuấn tú, học thức xuất sắc, gia thế lại không hề tầm thường.
Hơn nữa, hắn ta còn xuất thân từ Tạ Thị ở Trần quận, là mẫu tộc của Hoàng Thái hậu đương triều.
Lúc đầu Đan Dương Quận chúa cũng hết mực vừa ý hắn ta. Nếu Nguyễn Linh Huyên không phát hiện ra hắn ta ngấm ngầm xem thường mình đến vậy thì mối hôn sự này gần như đã được định đoạt rồi, hoàn toàn không tới lượt Thái tử Tiêu Văn Cảnh đâu.
Khi nhìn thấy Nguyễn Linh Huyên, Tiêu Tông Vĩ đã cười khẩy một tiếng.
Ngược lại, Tạ Quan Linh đã nhấc chân lên để bay thẳng về phía Nguyễn Linh Huyên.
“Nguyễn Lục cô nương, đã lâu không gặp.”
Nguyễn Linh Huyên cảm thấy khó hiểu.
Tạ Quan Linh mỉm cười với nàng rồi rời đi với dáng vẻ thần bí.
Tiêu Yến Thư không kìm lòng được nên đã lên tiếng: “Tạ Quan Linh đã nói với người khác mấy lần rằng ngươi rất xinh đẹp, ta đoán là hắn ta có ý đồ xấu đấy! Ngươi nên cẩn thận đề phòng một chút đi...”
“...”
Nói vậy nghĩa là: Cho dù lúc đầu hắn ta rất chán ghét Nguyễn Linh Huyên nhưng vẫn đồng ý thành thân, tất cả chỉ vì ngoại hình đẹp đẽ của nàng thôi sao?
Đồ nông cạn!
Nguyễn Linh Huyên tức giận đến mức khẽ đập vào cái bàn dài. Khóe mắt của nàng lại vô tình nhìn thoáng qua Tiêu Văn Cảnh – người đang ngồi cách mình mấy cái bàn.
Hắn đang cầm cuốn sách, ánh mắt nhìn thẳng về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-theo-duoi-vo-cua-thai-tu/3487126/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.