Phượng Tiên tuổi còn nhỏ thiếu trầm ổn lúc này nghe Quách ma ma nói như vậy lập tức phản bác: "Ta là nô tỳ, bà cũng là nô tỳ. Bản thân ta sẽ không nói mấy lời xằng bậy về chủ tử. Bà chửi bới tứ tiểu thư như thế lẽ nào không thấy thẹn trong lòng sao?"
"Nói như ngươi thì.” Quách ma ma cười nói: “Coi như ngươi hiếu thắng cũng không nên ép buộc thiếu phu nhân đồng ý với yêu cầu của các ngươi chứ, thân là nô tỳ nhất định phải làm đúng bổn phận của nô tỳ.”
Phượng Tiên nghe xong mấy lời của Quách ma ma, há miệng nhưng rốt cuộc vẫn không thể phản bác.
Lệ Nam Khê cho kéo nàng xuống dưới. Sau này lúc đi dạo hoa viên, nàng nhất định phải mang theo hai tỷ muội Sương Ngọc, Sương Tuyết đến để các nàng bảo vệ sân viện, phàm là người của Trọng Phương Nhu đến đều cản lại hết.
Như vậy thật sự sẽ thanh tịnh hơn nhiều.
Thuốc của Trương lão thái y đúng là rất hiệu nghiệm, bảy ngày sau Lệ Nam Khê quả nhiên khỏi hẳn. Mặc dù vết sẹo trên người đã đóng vảy còn chưa hoàn toàn tróc ra nhưng cơ thể đã không còn gì đáng lo ngại nữa.
Mấy ngày nay ngày nào lão phu nhân cũng sai người đến hỏi thăm tình trạng của nàng. Bây giờ đã ổn rồi cũng nên đến thỉnh an lão phu nhân. Lệ Nam Khê nghỉ ngơi ở Thạch Trúc uyển thêm một ngày, đến ngày thứ tám thì đi tới chỗ của lão phu nhân. Tưởng thị tính tình hiền hòa, trước đây việc quản lý vật dụng do nàng đảm nhiệm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sung-the-cua-vo-tuong/985174/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.