Sau
Bên trong Vệ Quốc công phủ, nha hoàn vội vã đi lại, thần sắc khẩn trương. Lúc đi tới đi lui chạm mặt nhau cũng chỉ dám liếc mắt một cái liền tiếp tục làm việc, không ai dám tùy ý mở miệng nói chuyện.
Mọi người đều thả nhẹ bước chân, ai nấy đều thận trọng.
Bầu không khí hòa thuận vui vẻ thường ngày trong Thạch Trúc uyển lúc này cũng giống những chỗ khác trong quốc công phủ, yên tĩnh đến mức chỉ nghe tiếng gió lướt qua lá cây xào xạc.
Tuy nhiên, tôi tớ bên trong Thạch Trúc uyển khác với bên ngoài. Trên mặt các nàng càng nhiều hơn mấy phần nghiêm trọng và lo lắng.
Kim Trản bưng một chậu nước nóng đi ra ngoài, đi được vài bước thì bị người phía sau gọi lại. Kim Trản quay đầu nhìn, thấy Lạc Hà chạy đến. Nhìn thấy chung quanh không có ai, Lạc Hà mới hỏi: "Hiện tại tình huống thiếu phu nhân thế nào?"
Nghe nàng nhắc đến Lệ Nam Khê, vành mắt Kim Trản thoáng chốc đỏ lên, lẩm bẩm nói: "Vẫn chưa tỉnh."
"Vẫn chưa tỉnh?” Lạc Hà mở to hai mắt: “Chẳng lẽ bị đụng đầu quá mạnh? Vậy phải làm sao bây giờ? Sẽ không phải như vậy hoài chứ?"
“Ai cho phép ngươi nói bậy!” Kim Trản tức giận, không đoái hoài đến Quách ma ma bảo nàng yên lặng một chút, đừng quấy rầy Lệ Nam Khê đang hôn mê, nhất thời lớn tiếng: "Thiếu phu nhân phúc lớn mạng lớn, vẫn khỏe!! Ngươi còn dám nói nhảm, xem ta có xé miệng rách miệng ngươi hay không!"
Trong viện rất yên tĩnh. Nàng hét một tiếng này, tất cả mọi người trong viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sung-the-cua-vo-tuong/985172/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.