Trọng Đình Xuyên chậm rãi đi đến cửa phòng ngủ, sau đó bước chân đột nhiên ngừng lại.
Hắn lẳng lặng nghe tiếng nước róc rách rất nhỏ từ bên trong truyền đến, cơ mặt càng thêm căng cứng, thần sắc lạnh lẽo.
Nha hoàn bà tử xung quanh thấy quanh thân hắn tỏa ra hàn khí bức người, tưởng là hắn bởi vì không vào phòng được mà bực bội. Vì thế tất cả liền lập tức thu lại bộ dáng vui vẻ nói cười, một đám im như ve sầu mùa đông, thả nhẹ bước chân, chỉ lo chuyên tâm đi làm việc của mình, một chút tiếng động cũng không dám phát ra.
Quách ma ma sợ Trọng Đình Xuyên tức giận vì Lệ Nam Khê, vội vàng thấp giọng nói: "Gia, thiếu phu nhân hiện giờ không thể chịu lạnh được, mong gia thông cảm..."
Vừa mới nói được một nửa, liền thấy Trọng Đình Xuyên đột nhiên quay đầu, lạnh lùng nhìn bà một cái.
Cái liếc mắt kia hàm chứa sát khí nặng nề, Quách ma ma trong nháy mắt liền hiểu được, đây là hắn đang muốn cảnh cáo để bà ngậm miệng lại.
Quách ma ma sợ nói nữa chỉ e là sẽ làm liên lụy đến Lệ Nam Khê, liền vội vàng cúi đầu, không dám nhiều chuyện nữa nhưng thần sắc vẫn rất nôn nóng, âm thầm chờ đợi.
Bước chân Trọng Đình Xuyên khẽ động, tiến về phía trước một bước. Cả thân mình gần như kề sát cửa phòng.
Tiếng nước bên trong hình như đã không còn nữa, thay vào đó là tiếng sột soạt rất nhỏ.
Chắc là đang mặc quần áo đi?
Hắn mạnh mẽ kiềm chế vô vàn cảm xúc tán loạn trong lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sung-the-cua-vo-tuong/985163/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.