Nhiệt độ cơ thể của Trọng Đình Xuyên vô cùng ấm áp, dựa sát vào rất thoải mái. Hơn nữa, tư thế nằm ghé lên người của hắn này vừa vặn có thể nghe được tiếng tim đập mạnh mẽ hữu lực của hắn, khiến nàng có cảm giác yên tâm đến kỳ lạ.
Nhưng mà tư thế này cũng thực sự là quá thân mật. Không biết từ khi nào, bàn tay to vốn vẫn luôn ôm lấy eo nàng đã bắt đầu không an phận, nhẹ nhàng vỗ về từ trên xuống dưới, khiến thân thể nàng có chút nóng lên, mà chỗ nào đó trên người hắn cũng bắt đầu biến hóa.
Lệ Nam Khê buồn bực ngẩng đầu nhìn hắn.
Trọng Đình Xuyên bất đắc dĩ: "Ta cũng không có biện pháp khống chế nó."
Ý định ban đầu của hắn là sưởi ấm cho nàng nhưng mà, nàng dựa sát vào trong lòng ngực hắn như vậy, cho dù hắn có muốn khống chế thì biến hóa của thân thể lại làm hắn có chút bất lực.
Lệ Nam Khê bị cộm đến khó chịu, xoay người muốn đi xuống, lại bị Trọng Đình Xuyên duỗi tay ôm chặt lại.
"Nàng vẫn chưa khỏe lên." Trọng Đình Xuyên nhíu mày nói: "Sao tay chân vẫn lạnh như vậy?" Nằm nửa ngày vẫn chỉ có một vài tia ấm, cảm giác ấm áp bình thường vẫn không thấy đâu.
Lệ Nam Khê nhớ tới phương thuốc mà Trương lão thái y cho mình lúc sáng, liền đem sự tình kể lại cho hắn nghe.
Lúc này Trọng Đình Xuyên mới buông tha cho nàng.
Cẩn thận ôm nàng đặt qua một bên giường, hắn đi đến bên cạnh lấy ra phương thuốc nàng đã cất. Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sung-the-cua-vo-tuong/985161/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.