Mai phu nhân là người phản ứng lại đầu tiên, nói với Lệ Nam Khê: "Lục thiếu phu nhân quá khách khí rồi. Vốn là chúng ta đến đây để xin lỗi, ngược lại còn khiến lục thiếu phu nhân khổ tâm chuẩn bị một hồi."
Lệ Nam Khê nhìn Thường An, sau đó nở một nụ cười, nói ngắn gọn: "Chỉ là một phần tâm ý mà thôi."
Sắc mặt Lương thị có chút không tốt nhưng người Mai gia đang có mặt ở đây, bà cũng không thể làm được gì, chỉ có thể miễn cưỡng nở nụ cười: "Nếu đã có thức ăn Trân Vị lâu ở đây, vậy thì thức ăn ta cho người chuẩn bị từ hôm qua cũng không dùng được nữa rồi. Sớm biết như vậy, cũng không cần làm gì cho tốn công."
Lời này hiển nhiên đang ngầm trách Lệ Nam Khê quá mức không tôn trọng đích mẫu này rồi.
Lệ Nam Khê cười nói: "Cũng không phải ta không muốn nói cho phu nhân, thật sự là ta không thể nắm chắc có thể đặt được thức ăn của Trân Vị lâu nơi đó hay không. Nếu là nói trước, cuối cùng lại không mua được chẳng phải rất phiền phức hay sao? Bây giờ đã mua được rồi, cũng xem như là vận khí tốt."
Thức ăn của Trân Vị lâu được xem là quý giá nhất cũng ngon nhất kinh thành. Nhưng nơi đó lại có quy củ, mỗi ngày chỉ làm hai mươi bàn, giữa trưa mười bàn, buổi tối mười bàn.
Cho nên lời này của Lệ Nam Khê cũng không có gì sai cả.
Mai phu nhân cười nói: "Một mảnh tâm ý của lục thiếu phu nhân và đại phu nhân, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sung-the-cua-vo-tuong/985153/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.