Lệ Nam Khê vô cùng kinh ngạc, cũng không màng đến cái gì mà lễ nghi lễ giáo, vội vàng xách váy chạy thật nhanh đến chỗ các thiếu niên đang đứng, vui mừng nhìn bọn họ: "Đại ca, nhị ca, sao mọi người lại đến đây?"
Hai nha hoàn, ngay cả Quách ma ma cũng rất ngạc nhiên. Ai cũng không nghĩ đến hai ca ca của Lệ Nam Khê đang ở Giang Nam lại đột nhiên đến kinh thành liền vội vàng bước đến, cùng nhau hành lễ: "Đại thiếu gia, nhị thiếu gia."
Bởi vì do thói quen, nên bọn họ đều theo bản năng mà dùng cách xưng hô như lúc còn ở Giang Nam.
Lệ tam thiếu gia đỡ lấy muội muội: "Chậm một chút kẻo ngã."
"Đương nhiên là vì muội mà đến." Lệ tứ thiếu gia đứng một bên, cười nói: "Tư Tư khỏe không?" Rồi sau đó lại đột nhiên nhớ đến chuyện gì, liền hỏi tiếp: "Trúc nhi làm sao vậy?"
Nghĩ đến chuyện của tỷ tỷ, Lệ Nam Khê liền khó nén được nỗi lo lắng, kể lại đại khái mọi chuyện cho bọn họ nghe. Có các ca ca ở đây, tảng đá lớn đè nặng trong lòng nàng cũng vơi đi một chút.
Ngay lúc này, Thẩm Thanh Ninh liền đi đến.
"Chuyện này là lỗi của nhà chúng ta." Thẩm Thanh Ninh nhìn hai thiếu niên đĩnh đạc tuấn tú, chắp tay thủ lễ với hai người.
Có lẽ là do làn da trắng nõn, dung mạo sáng ngời, vì thế tuy nói một người gần mười tám, người còn lại cũng đã mười sáu, nhưng xem bộ dáng bên ngoài còn có vẻ nhỏ hơn một chút, giống như là mười lăm mười sáu tuổi.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sung-the-cua-vo-tuong/985136/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.