Trên đường cái cửa hàng san sát, một chiếc xe ngựa sơn đen cực kỳ bình thường nhanh chóng đi tới, xuyên qua hai ngõ nhỏ, quẹo vào một con đường chật hẹp liền không thấy bóng dáng đâu nữa. Xa phu đánh xe là hán tử có dáng người cường tráng, chỉ thấy đấu lạp mang trên đầu được đè xuống thật thấp, không thấy rõ khuôn mặt.
Trọng Đình Xuyên ngồi ở trong xe ngựa cúi đầu trầm tư.
Hắn vừa mới trở về từ trong cung, sau khi gặp qua Hoàng đế, vừa lúc cùng đường với Lại Bộ Thượng Thư, hai người liền thấp giọng nói chuyện mấy câu. Nghe ngữ khí của ông ta thì hình như gần đây Hoàng đế bắt đầu điều tra chuyện ở Giang Nam.
Trọng Đình Xuyên âm thầm cân nhắc, rốt cuộc có nên thông báo cho tiểu cô nương kia một tiếng hay không. Lúc đầu cảm thấy nói một tiếng sẽ thỏa đáng hơn, nhưng cẩn thận ngẫm lại, lại cảm thấy Ly Tứ lão gia làm người ngay thẳng đoan chính, có lẽ sẽ không có việc gì.
Hắn ngưng thần suy xét một lúc lâu thì Thường Phúc đang đánh xe bỗng thấp giọng “a” một tiếng.
Trọng Đình Xuyên nâng ngón tay gõ gõ vách xe ngựa, “Chuyện gì?”
“Gia, chúng ta có đi Phỉ Thúy Lâu nữa không ạ?” Thường Phúc được hỏi một đằng trả lại lời một nẻo.
Trọng Đình Xuyên vốn có ý định đi Phỉ Thúy Lâu, nhưng vừa rồi, sau khi cùng Lại Bộ Thượng Thư đàm luận, hắn lại muốn lập tức tới chỗ Nghiêm các lão một chuyến, hỏi xem chuyện Giang Nam rốt cuộc là như thế nào. Vậy nên, chuyện đi Phỉ Thúy Lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sung-the-cua-vo-tuong/985122/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.