Edit: tart_trung
Beta: gaubokki
Người một nhà dùng xong cơm trưa, Ngụy La và Tứ phu nhân qua phòng khách tâm sự một chút, rồi lại cùng Lương Ngọc Dung đi đến Dung Viên của Đại phòng. Bốn phía chung quanh viện vẫn còn lưu lại chữ “hỷ” đỏ thẫm lúc thành hôn, lồng đèn đỏ trên hành lang chính cũng chưa lấy xuống, vào tân phòng liền bắt gặp ngay bàn dài vẫn còn đặt đôi đèn cầy long phượng khổng lồ, bên cạnh còn có một khay kim hoa đặt đậu phộng, táo đỏ, hạt sen v.v… Ngụy La cười cười nhìn Lương Ngọc Dung: “Ta vào trong xem một chút được không?”
Lương Ngọc Dung tức giận đánh Ngụy La một cái, hỏi ngược lại: “Ngươi muốn vào xem, ta còn có thể ngăn không cho ngươi vào sao?”
Ngụy La mím môi cười một tiếng, công khai đi vào trong phòng. Trong phòng có một cái bình phong mười hai phiến bằng gỗ tử đàn chạm khắc hình hoa sen, sau bình phong là đầy đủ vật dụng tân hôn. Ngụy La giống hệt như bản thân còn chưa thành hôn, vô cùng háo hức. Nàng đi tới đầu giường, chỉ vào gối thêu uyên ương đỏ thẫm trên giường, hỏi: “Ngọc Dung, những cái này là ngươi thêu sao?”
Lương Ngọc Dung gật gật đầu, vô cùng tự hào: “Trừ gối đầu ra, chăn đệm và hà bao đều do ta tự thêu lấy”.
Ngụy La mở to hai mắt, cười hỏi: “Ta nhớ ngươi thêu thùa cũng không tốt lắm, sao lại thêu nhiều như vậy?”
Hai tai Lương Ngọc Dung ửng hồng, không nói tiếng nào, chỉ dẫn Ngụy La ngồi lên giường La Hán bên cạnh cửa sổ, làm bộ không nghe thấy câu hỏi của nàng.
Ngụy La chống má, không tha cho nàng ấy, cười dài hỏi: “Ngọc Dung, đêm động phòng hoa chúc của ngươi với đại ca thế nào rồi?”
Lương Ngọc Dung cầm một quả quýt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565884/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.