Edit: tart_trung
Beta: gaubokki
Thoạt đầu khi hạ nhân nói Triệu Giới ở trong thư phòng, Ngụy La cũng không nghi ngờ gì, nàng chỉ nghĩ hắn đang đọc sách hoặc xử lý công vụ, khôngngờ, lúc nàng đi vào thư phòng, đã thấy Triệu Giới ngồi trên ghế bát tiên bằng gỗ lim bọc tơ vàng, chân trái tùy ý vắt trên đùi phải, ống tay áo thêu hoa văn được cuốn lên, lộ ra cánh tay tinh tráng hữu lực, trong tay hắn cầm một khối chì đá nho nhỏ, vẽ vẽ gì đó lên cánh tay.
Lúc Ngụy La tới gần, mới nhìn rõ trên cánh tay hắn vẽ những đường nét tinh tế, đường cong dài ngắn dày mỏng không đồng nhất, những đường này nếu nhìn kỹ mới thấy có chút xiêu vẹo, lại có chút giống hồi sáng hắn vẽ mày cho nàng.
“Đại ca ca đang làm gì?” Ngụy La lên tiếng hỏi.
Triệu Giới ngẩng đầu, đem khối chì đá kia để lại trên bàn gỗ lim, thấy nàng liền cười cười, giang hai tay nói: “Về rồi? Cho vi phu ôm một cái”.
Ngụy La tiến lên, cũng nhu thuận chui vào trong lòng hắn, cho hắn ôm chặt lấy nàng, nhưng vẫn không quên việc nàng vừa thấy, chỉ chỉ mấy đường cong xiêu xiêu vẹo vẹo trên tay Triệu Giới, hỏi: “Chàng vẽ cái này làm gì?”
Triệu Giới ôm nàng ngồi lên chân mình, tay siết chặt vòng eo mềm mại tinh tế, lại cười nói: “không phải nàng chê ta vẽ mày không đẹp sao, nên mới muốn luyện tập tay nghề một chút, sau này vẽ mày thật đẹp cho nàng”.
Đúng là miệng lưỡi trơn tru! Ngụy La nhăn mũi, nhìn trái nhìn phải, cảm thấy hắn vẽ mấy đường này so với lúc sáng đẹp hơn nhiều, liền tò mò hỏi: “Cả buổi chiều chàng đều luyện cái này sao? Sao chàng biết vẽ thế nào thì hợp với ta?”
Triệu Giới giữ lấy cái cằm nhỏ nhắn xinh xắn của nàng, để mặt nàng đối diện với mặt hắn, tay kia nhẹ nhàng vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565872/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.