Ngụy La xấu hổ chất vấn: “Huynh mở rương của muội làm gì?”
Một tay Triệu Giới ôm nàng, nhìn như không dùng sức, lại khiến nàng saocũng không thoát ra được. Hắn cười nói: “Lúc nãy nha hoàn cầm xiêm y đưa cho muội, đã quên đóng rương lại, bản vương liền thuận tay mở ra, không nghĩ tới sẽ thấy quyển sách này”.
Ngụy La cứng miệng không trả lời được. Vừa rồi lúc nàng tắm rửa lại quên chuẩn bị xiêm y, sau đó quả thật kêu Bạch Lam mang vào, chỉ không nghĩtới tâm tư Bạch Lam không kín đáo, thế mà lại để xảy ra sơ suất này!Ngụy La nghĩ lát nữa nàng phải tính sổ với Bạch Lam, nàng đang chuẩn bịđứng lên khỏi đùi Triệu Giới, lại bị Triệu Giới ấn về lần nữa. Nàngnghiêng đầu nhìn Triệu Giới, thấy bộ dáng chờ nàng giải thích của hắn,đành mấp máy môi, không tự nhiên nói: “Đây là Tứ bá mẫu cho, ta chỉ nhìn hai trang”.
Lông mày Triệu Giới nhếch lên, không có ý định buông tha nàng: “Hai trang nào?”
Ngụy La nghiêng đầu, không muốn cùng hắn thảo luận vấn đề này.
Triệu Giới đem quyển sách để lên bàn nhỏ sơn son khảm trai trước mặt hai người, chỉ một trang trong đó nói: “Là cái này sao?”
Ngụy La căn bản không nhìn, nói lảng sang chuyện khác: “Quần áo ngày mai muội mặc còn chưa xông hương đâu, muội đi gọi Kim Lũ”.
Triệu Giới không nhúc nhích, cánh tay giống như kìm sắt, "Không cần gấp, sáng mai xông vẫn kịp. Cho dù không xông hương, thân thể của muội cũngrất thơm”. Hắn lật một trang khác, chỉ hai người trên đó nói: “A La,muội xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565865/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.