Tiếng động trong phòng kéo dài thật lâu, cho tới khi ánh trăng treo caomới dần dần yên tĩnh lại. Có điều tiếng khóc nức nở của Ngụy La vẫn còntiếp tục, Kim Lũ và Bạch Lam không hẹn mà nhớ tới thanh âm vừa rồi, tiểu thư nhà mình như con mèo nhỏ vậy, tinh tế, mềm mại, ngay cả xương cốtcũng mềm.
Bên trong không gọi người, các nàng cũng không dám đi vào. Trong số đócó một bà tử mặc đồ màu đỏ bạc từ trong cung tới, nghe thấy việc bêntrong đã xong, liền rời đi trước, chỉ để lại Kim Lũ, Bạch Lam và hai nha hoàn khác của Phủ Tĩnh Vương ở lại gác đêm.
Ước chừng một lúc lâu sau, trong phòng truyền tới giọng của Triệu Giới: “Người đâu, chuẩn bị nước nóng”.
Kim Lũ và Bạch Lam liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng cũng xong… thời giandài như vậy, không biết thân thể tiểu thư có chịu nổi không? Trong lòngbọn họ lo lắng, động tác lại rất nhanh, chỉ chốc lát liền phân phó phòng bếp đốt củi nấu nước nóng, đổ vào tịnh phòng bên cạnh. Kim Lũ đi vòngqua, đứng trước tấm bình phong, cúi đầu nói: “Vương gia, Vương phi, nước nóng chuẩn bị xong rồi”.
Trên giường không có tiếng trả lời, chỉ có âm thanh nhẹ nhàng ừ một tiếng và tiếng khóc thút thít của Ngụy La.
Không giống như trả lời Kim Lũ, mà giống như đang từ chối gì đó.
Kim Lũ nhịn không được tò mò, đưa mắt nhìn thoáng qua. Hình ảnh nàykhiến mặt nàng ấy đỏ bừng, Kim Lũ vội cúi đầu rồi hấp tấp ra khỏi nộithất.
Kim Lũ đi ra ngoài, gió lạnh thổi tới, trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565863/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.