Edit: tart_trung
Beta: gaubokki
Rõ ràng như vậy sao?
Trong lòng Ngụy La ngờ vực không tinnhưng sắc mặt không thay đổi chútnào, nàng nhìn thẳng vào mắt hẳn, lắc lắc đầu nói: “Không có”.
Đuôi lông mày Triệu Giới cong lên, hiển nhiên là không tin lời của nàng chút nào.
Lúc ở Chiêu Dương Điện, nàng ngồi đối diện hắn, từ đầu tới cuối cũngkhông nhìn hắn lần nào. Đừng nhìn nàng bình thản như vậy, thật ra lạiđang lẩn tránh tầm mắt của hắn. Nàng xem hắn là đồ trang trí sao? Hay là cố ý làm như vậy?
Trước kia Ngụy La sẽ không né tránh ánh mắt hắn, cũng không khách khígọi hắn “Tĩnh Vương ca ca”, càng không bài xích hắn đụng chạm nàng. Bâygiờ lại làm sao, cố gắng giữ khoảng cách với hắn, có phải không… Nàngbiết cái gì rồi? Hay là ngày đó ở Thiên Phật Tự, nàng không ngủ, hoặctrên đường đã tỉnh?
Nghĩ đến đây, mắt Triệu Giới sâu thêm vài phần, không nói lời nào mà nhìn Ngụy La.
Ngụy La coi như không thấy ánh mắt chăm chú của hắn, bàn tay nhỏ bétrắng trắng mềm mềm cũng không thu về, lặp lại lời nói của mình lần nữa: “Tĩnh Vương ca ca đưa cho muội cái dù đi”.
Lần này Triệu Giới không nói gì, cũng không tiếp tục truy cứu vấn đề vừa rồi. Hắn đưa cho nàng một cái dù, thuận miệng hỏi: “Vấn đề mà mẫu hậuhỏi muội, câu trả lời của muội đều là nói thật sao?”
Ngụy La nhận lấy dù trúc có bốn mươi tám nan, mở ra, che trên đỉnh đầu,giương dù bước vào màn mưa, đối với lời nói vừa rồi của Trần Hoàng Hậucũng không có bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565807/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.