Edit: tart_trung
Beta: gaubokki
Tay kia dừng lại giữa không trung một lát, cũng không thu lại, mà chạmvào lỗ tai nàng, nắm lấy thùy châu (1) của nàng mà vuốt vuốt, thanh âmtrầm thấp dễ nghe vang lên: “Sao vậy? Nhóc con, thân thể không thoải mái sao?”
Thanh âm này…
Ngụy La ngẩng đầu, nghênh đón đôi mắt cười như không cười đang nhìnnàng, thật là Triệu Giới! Nàng kinh ngạc hỏi: “Đại ca ca, sao ca ca cũng ở đây? Ca ca tới đây lúc nào?”
Triệu Giới tự nhiên ngồi xuống bên cạnh nàng, lấy tay chỉ chỉ, nhếch môi nói: “Không phải muội nói phía sau chùa có một rừng hoa đào, hoa nở rất đẹp, kêu bản vương nếu có thời gian liền tới xem một chút!”
Ngụy La ngẩn ngơ a một tiếng, thành thật nói: “Muội quên mất!”
Tình trạnghôm nay của nàng không tốt, đầu óc của chậm chạp, không nhớ gì cũng là bình thường.
Triệu Giới nhếch mi, nhớ tới bộ dáng ỉu xìu của nàng, suy nghĩ gì đónhìn nàng một lúc, lại hỏi: “Thân thể muội không thoải mái sao?”
Ngụy La mím môi, gò mà trắng mịn có chút phớt hồng. Nàng không nghĩ nóisự thật với Triệu Giới, dù sao loại chuyện này cũng không tiện mở miệng, rất nhanh nghĩ ra một cái cớ thật tốt nói: “Mới vừa xuống núi nên cóchút mệt, muội nghỉ ngơi một lát là được rồi”.
Đôi mắt đen của Triệu Giới chợt lóe, nhớ tới hôm qua hắn thấy một mànkia của nàng, cũng đoán được đại khái. Triệu Giới mặt không biến sắc,môi khẽ cong, có nhiều chuyện cô nương không tiện mở miệng, nàng khôngmuốn nói, hắn cũng không ép.
Cách đó không xa, Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565803/chuong-66-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.