Edit: tart_trung
Beta: gaubokki
Ước chừng nửa canh giờ, Lý Tụng rửa tay rửa mặt, thay một bộ xiêm y sạch sẽ dệt vải bông màu xanh da trời pha sắc vàng đất, khí thế hiên ngangđi ra khỏi phòng.
Hắn đi tới tiền viện, hành lễ thỉnh an Nhữ Dương Vương và Cao DươngTrưởng Công Chúa: “Phụ thân, mẫu thân, chúng ta nên xuất phát thôi”.
Nhữ Dương Vương Lý Tri Lương hừ một tiếng, hiển nhiên là vô cùng bất mãn với hành vi hai ngày nay của Lý Tụng: “Còn biết về nhà sao? Lão tử còntưởng ngươi chết ở bên ngoài!”
Lý Tụng đứng thẳng, gương mặt anh tuấn khẽ nhíu, bày ra bộ dáng của mộthỗn thế ma vương bướng bỉnh bất tuân: “Nếu con chết thật, phụ thân sẽvui mừng sao?”
Lý Tri Lương dựng mi: “Con…”
Thấy hai phụ tử muốn cãi vả, Cao Dương Trưởng Công Chúa bất mãn trừngmắt với Lý Tri Lương, có khúc mắc thì không chịu nói chuyện rõ ràng,động một chút là lại la mắng con cái: “Nhi tử đang yên đang lành, nóimấy lời không maynày làm gì!? Có chuyện gì hai người không thể tâm bìnhkhí hòa mà nói sao?” Chợt quay đầu nhìn Lý Tụng, lời khẽ chuyển, trìumến nói: “Trở về là tốt rồi, về sau đừng ngủ ở bên ngoài, đừng để nươnglo lắng”.
Lý Tụng khẽ gật đầu, hiển nhiên là hắn vẫn nghe lời Cao Dương Trưởng Công Chúa, không tới nổi bất trị.
Người một nhà lại đông đủ, Triệu Huyên cười cười nói: “Tốt lắm, đi nhanh đi. Nãy giờ chậm trễ như vậy, sợ là đã muộn rồi”.
Lý Tương đỡ mẫu thân đi ra khỏi tiền viện, Lý Tri Lương đi theo sau.
Lý Tụng âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565797/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.