Edit: tart_trung
Beta: gaubokki
Gió đêm lạnh từ ngoài phòng thổi vào, nửa tà áo của hắn phấp phới, nhưng bản thân Triệu Giới lại không có cảm giác, con ngươi đen láy sâu khônglường được, hỉ nộ không rõ.
Triệu Giới lấy từ trong tay áo ra một dây đeo lưng bằng bạc gắn đá, cầmtrong tay quay vòng, không biết đang nghĩ gì. Đồ trang sức kia là dùngđá Ngọc Lam (1) điêu khắc thành hình sóc nhỏ, trên đó có hai dây rủxuống gắn chuông bạc hình quả tùng, tạo hình độc đáo, hình dáng mới lạ.Lúc hắn ở Tân Châu lần đầu nhìn thấy thứ này, liền nghĩ tới Ngụy La.
Trước đây, Ngụy La ở trong xe ngựa của hắn thích ăn quả hạch, hạch đào,hạch thông, cả hạt đậu phộng…v…v…. Lúc nàng ăn hai má phúng phính, phátra tiếng huyên náo như một con vật nhỏ, hai mắt đen lúng liếng linh động lại giảo hoạt, ai cũng không biết trong lòng nàng đang nghĩ chủ ý gì.Nàng thông minh hơn sóc, cũng đáng yêu hơn nó, nhưng cái dây đeo hìnhsóc này lại cực kỳ giống nàng, ngay cả bộ dáng ăn của sóc nhỏ cũng đượclàm rất sống động.
Hắn lúc ấy không chút do dự mua cái này về, dự định lúc hồi kinh sẽ tặng cho nàng. Chỉ là lúc đó không nghĩ tới, một lần đi này lại tốn mất hainăm. Bây giờ cuối cùng hắn cũng từ Tân Châu trở về, nàng còn nhớ rõ hắnsao?
Ngụy La trưởng thành, sẽ cùng nam nhân ra ngoài xem hoa đăng, còn có thể ngọt ngào nhu thuận gọi hắn Đại ca ca không?
Triệu Giới liễm mắt, đem con sóc nhỏ nắm trong lòng tay, bàn tay dần dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565782/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.