Lúc này trời đã tối hết, phía sau núi còn cách chỗ này một đoạn đường,đường núi gập ghềnh, còn có thể sẽ gặp nguy hiểm. Trong nháy mắt Ngụy La đã chạy rất xa, Triệu Giới đành bảo Chu Cảnh đuổi theo.
Chỉ thấy Chu Cảnh tung người nhảy vài cái, liền vững vàng ngăn trở đường đi của Ngụy La.
Lúc này lòng nàng nóng như lửa đốt, căn bản không rảnh giải thích cho hắn, đẩy hắn ra nhân tiện nói: “Tránh ra!”
Chỉ cần nàng chậm trễ một chút, A Đại liền nguy hiểm nhiều hơn một phần. Ai biết bọn họ đã đi bao lâu, nghi thức tiến hành tới đoạn nào rồi? Nếu lúc nàng đuổi tới, A Đại đã bị chôn dưới lòng đất, vậy thì phiền toái!
Không biết làm thế nào với Chu Cảnh vẫn vững như núi, Ngụy La đẩy thếnào cũng không động đậy. Nàng chạy chỗ nào, hắn ta chạy chỗ đó, quảnhiên là cố ý cản đường nàng. A La ngẩng đầu hung dữ trừng hắn, đangmuốn cầm tay Chu Cảnh cắn một ngụm, Triệu Giới từ phía sau chạy tới,ngón tay thon dài ngăn cản miệng nhỏ của nàng, thanh âm trầm ổn dễ nghe: “A La, muội muốn đi đâu?”
Ngụy La tự biết nếu đã dẫn bọn họ tới đây thì nhất định phải cho họ mộtlời giải thích, nếu không cho dù thế nào cũng không thể nói nỗi. Mà bâygiờ còn quá sớm, việc cấp bách là cứu A Đại ra. Ngụy La nhìn Triệu Giới, trong mắt mang theo vài phần chần chừ, như một con thú nhỏ khát vọngthoát ra khỏi xiềng xích trói buộc nó, hồi lâu sau mới nói: “Phía saunúi”.
Triệu Giới đáp lại ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565777/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.