Edit: tart_trứng
Đỗ thị sớm đã nghĩ kỹ rồi, cho dù có thêm Kim Lũ và Diệp thị bà ta cũngkhông vướng bận gì. Đến lúc đó, chỉ cần tùy tiện tìm lý do đem mấy người rắc rối đó đi chỗ khác là được. Chờ lúc họ trở về, Ngụy La cũng sớm bịđôi phu thê nọ ôm đi. Việc sau đó thì dễ giải quyết hơn... Bà ta có thể nói Ngụy La đi lạc, tìm khắp nơi cũng không thấy; Cũng có thể nói trênnúi có giặc Oa chuyên trộm trẻ con, Ngụy La không may bị bắt đi. Bà tachỉ cần giả bộ bi thương, tốt nhất là mang ít thương tích trở về. Cùnglắm thì bị Ngũ lão gia trách phạt một chút, qua một thời gian ông ấy hết giận thì chuyện kia cũng coi như cho qua.
Nhận một chút trừng phạt để đổi lại an tâm cả đời; Cuộc mua bán này thật sự lãi to rồi.
Đỗ thị thoải mái thở phào một hơi, trước khi đi vào căn nhà gỗ còn dặndò: “Ta vào một lát liền ra ngay, các ngươi ở ngoài này trông chừng Tứtiểu thư, đừng đi loạn!”
Diệp thị gật đầu: “Phu nhân yên tâm!”
Ngụy La im lặng nắm chặt xiêm y của Phó mẫu, nàng nghiến răng, ở chỗngười khác không thấy lộ ra vẻ thâm độc. Kiếp trước cũng chính là nhưvậy, Đỗ thị đi vào căn nhà gỗ, nàng và Kim Lũ ở bên ngoài đợi. Một látsau, trong nhà gỗ sẽ có một nữ nhân đi ra, bà ta nói Đỗ thị muốn tìmnàng, rồi ôm nàng vào trong phòng.
Kim Từ và Kim Các đều biết hết, nhưng không ai trong số họ phản đối, chỉ đứng nhìn nàng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565738/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.