Chuyển ngữ ♥ Nhã Vy
Sở Lưu Sương là một tiểu cô nương mười một tuổi, không như Sở Yên Ba là con gái vợ lẽ cho nên cơ bản không có gì phải tranh giành được mất. Nàng tuổi nhỏ khí thịnh, từ lúc sinh ra ăn mặc đã không phải lo, gì Tương Tư cũng rất yêu chiều nàng, thế nhưng nàng ta đương nhiên hiểu, đại tỷ ruột của mình luôn đặt bản thân lên trên, nàng hiện tại không bằng tỷ ấy, tương lai gả cho người cũng không bằng tỷ ấy, sinh con cũng không bằng, đời đời kiếp kiếp đều không bằng.
Nghĩ đén chuyện này, nàng làm sao có thể nuốt trôi cơn tức? Đương nhiên nếu cho chuyện sẽ bám vào đó mà bới móc.
Sở Lưu Uyển cũng hiểu được tâm tư muội muội này, nhưng cũng không muốn tranh giành với nàng ta làm gì, dù sao chỉ là lời nói không thoải mái mà thôi, nàng nhượng bộ một chút, có thể chứng minh nàng rộng lượng hiểu chuyện không chút keo kiệt.
“Hôm qua hội thi thơ, Lưu Uyển, Yên Ba, Lưu Sương, các con có nghe được hào thơ nào, hay là làm được chút nào không?” Gì Tương Tư nuốt miếng bánh ngọt hạt sen trong miệng xuống, sau đó lau miệng, làm như lơ đãng hỏi.
Sở Lưu Sương cười cười, thanh âm thanh thúy: “Chúng con có thể nghe được hào thơ gì, làm ra được hào thơ gì chứ? Hiện giờ thơ yến trong kinh thành, chỉ cần có đại tỷ, mọi người tất nhiên sẽ xem đại tỷ là người danh tiếng. Nếu còn có người không biết tốt xấu, còn đứng dậy làm thơ, tất nhiên sẽ bị đại tỷ dựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-o-co-dai/173123/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.