Chuyển ngữ ♥ Đặng Trà MySáng sớm hôm sau Sở Thu Nguyệt tỉnh lại thì Lâm An Dạ đã đi mất rồi, nàng nhìn chỗ trống bên cạnh, ngơ ngẩn hồi lâu, khẽ ngẩng đầu đã thấy đèn cung đình mình đặt trên bàn đã ở trên đầu giường.
Sở Thu Nguyệt cười cười, lấy đèn xuống, tâm tình khá hơn không ít, nàng gọi Tiểu Trúc tới rửa mặt cho mình, tay còn nắm chiếc đèn không buông.
Tiểu Trúc thấy đèn cũng biết chắc là Lâm An Dạ đưa nên cũng không nhiều lời, chỉ giúp Sở Thu Nguyệt búi tóc: “Tiểu thư, cô gia tới biên cương sớm như vậy thật khiến người ta kinh ngạc… Tiểu thư, chúng ta có về Sở phủ một chuyến không?”
Sở Thu Nguyệt nhìn nàng ấy, cười nói: “Xem ra em cũng là tri kỉ, muốn ta tới nhà mẹ đẻ để được an ủi ư? Ừ, đúng thật là ta muốn đi, nhưng là muốn để cha mẹ thảnh thơi chứ không phải để được an ủi.”
Dứt lời bèn nhìn đèn trong tay, khẽ mỉm cười nói: “Ta đã an tâm rồi.”
Tiểu Trúc chỉ cười không nói gì thêm.
Vào đại sảnh, Lâm lão gia vẫn không ở đó như thường lệ, đã vào triều rồi, Lâm An Dạ và Lâm Khang Dạ không thể ở đây, chỉ có Lâm lão phu nhân, Lâm nhị phu nhân và Lâm Nhị lão gia ở trong đại sảnh, bình thường Sở Thu Nguyệt vẫn tới rất sớm, lần này lại tới trễ, Sở Thu Nguyệt bèn vội tới hành lễ, nói: “Hôm nay Thu Nguyệt ngủ dậy muộn, đúng là…”
Lời còn chưa nói hết, Lâm lão phu nhân đã cười lắc đầu nói: “Không sao cả, hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-o-co-dai/1632140/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.