Chuyển ngữ ♥ Đặng Trà MySở Thu Nguyệt và Lâm An Dạ cùng ngồi chung một kiệu, gió gầm thét bên ngoài nhưng bên trong lại ấm áp vô cùng, Sở Thu Nguyệt dựa vào Lâm An Dạ, trên người chàng rất ấm, đích thị là kiểu người đông ấm hè mát, có tác dụng an thần định khí… Ha ha, quả thực là con người vạn năng đấy nhé.
Lâm An Dạ cũng không hỏi trước, chàng có thể nhận ra bây giờ người Sở Thu Nguyệt vẫn còn đang lạnh.
Mãi sau, Sở Thu Nguyệt mới nói: “Cũng may chàng tới đúng lúc.”
Lâm An Dạ nhìn nàng: “Hửm?”
“Nếu chàng không đến, thiếp cũng chẳng biết đáp lời nàng ta thế nào.” Sở Thu Nguyệt chau mày, buồn rầu nói.
Lâm An Dạ cười cười: “Ta thấy nàng rất tự nhiên đó chứ, chẳng có chút lo lắng nào.”
Sở Thu Nguyệt lại nói: “Không phải vì thấy chàng tới, cảm thấy có thể dựa vào chàng đó ư…”
Lâm An Dạ đưa tay vuốt tóc nàng: “Nếu như ta không tới thì làm thế nào?”
“Thiếp cũng chẳng biết nữa…” Sở Thu Nguyệt ngẩn người, sau đó thở dài, “Còn có thể làm gì đây? Cho dù chàng có lợi hại cũng đâu thể cãi lời hoàng thượng và Thái hậu. Ngọc Liêm được thái hậu yêu thích như vậy, thái hậu phải giúp nàng ta chứ, thiếp đây cũng chỉ có thể lĩnh mệnh thôi. Đến lúc đó chàng chỉ việc ngồi hưởng phúc, thiếp đành phải sống cuộc đời ‘một thê một thiếp’ chứ sao…”
Nói đến đây, nàng lại cười, trong triều không thiếu người ‘một thê một thiếp’, bởi vậy Sở Thu Nguyệt lại lấy ra trêu ghẹo Lâm An Dạ.
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-o-co-dai/1632135/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.