Trên đường cái ồn ào, người bán hàng rong lui tới thét to rao hàng không ngừng, còn có quầyhàng hai bên đường rực rỡ hàng hóa muôn màu. Tô Nhược Hàm hít một hơithật sâu, giảm đi vài phần bàng hoàng lúc ban đầu mới đi vào thế giớikhông biết này.
Nhìn người qua đường lui tới, cùng với giọng nóicò kè mặc cả ở gần đó, khóe miệng hơi lộ ra cười nhẹ thả lỏng. Kỳ thậtmặc kệ là ở nơi nào cũng giống nhau, phải ăn cơm phải tồn tại.
Thay vì bàng hoàng không biết chuyện gì, còn không bằng thả lỏng hưởng thụ nhân sinh ngoài ý muốn này.
Hung hăng cắn một miếng banh bao nhân thịt trong tay, lại đưa tay vuốt vechiếc vòng tay trên cổ tay mình, trên mặt Tô Nhược Hàm lộ ra vẻ tự tinsáng rỡ, nàng tin tưởng có nó tồn tại, cuộc sống cũng sẽ không khó khănđược.
Nhưng mà...
Hơi hơi nghiêng đầu, liếc liếc mắt nhìnbóng dáng màu đen cách một thước ở phía sau đã khiến cho ánh mắt mọingười đang trộm nhìn, Tô Nhược Hàm ảo não nhíu mày lại. Vốn trên ngườinàng mặc một thân váy áo màu trắng khảm lông cáo hơi có vẻ phú quý, ởtrên đường cái thì có vẻ có chút không phù hợp, lại còn tên Ám Tinh nàynữa, cũng không phải bộ dạng không thể gặp người, mà ban ngày ban mặtcũng mang mặt nạ màu bạc ở trên mặt, dẫn tới dọc theo đường đi tầm mắtmọi người đều nhìn sang bên này.
Dọc theo đường đi nàng đã thử qua đi đám đông chật chội, cứ nghĩ tên phíasau đã rời khỏi, hoặc là nói nàng muốn tận lực ném bỏ tên đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-khi-bi-chong-ruong-bo/99833/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.