Editor: ChieuNinh
Một nhà Lý thẩm nhi đã làm xong cơm chiều từ lâu, sau khi ăn qua cơm chiều, Đại Thạch và Lý đại thúc ở trong buồng bàn chuyện thật lâu.
Mà Tô Nhược Hàm đứng ở trong phòng bếp không có việc làm gì liền mở miệng nói muốn hỗ trợ. Kết quả Lý thẩm nhi là ngay cả bát cũng không để cho nàng chạm vào, nói thẳng là để cho nàng đi nghỉ ngơi, còn nhắc tới thân thể của nàng còn suy yếu, phải nghỉ dưỡng cho tốt.
Cho dù Tô Nhược Hàm không ngừng giải thích bản thân nàng không có việc gì, hơn nữa thân thể cũng khỏe rồi, nhưng mà Lý thẩm nhi lại vẫn cố ý không cho nàng động tay hỗ trợ.
Đây là mùa đông khắc nghiệt, gió bắc thổi vù vù, hơn nữa bên ngoài còn có tuyết rơi như lông ngỗng dày đặc, làm cho người ta tay chân cả người đều lạnh lẽo cứng ngắc.
Khi Tô Nhược Hàm âm thầm xoa xoa bàn tay nhỏ bé bị lạnh cóng, Lý thẩm nhi ở một bên vừa thu thập bát đũa xong vừa vặn nhìn thấy được.
Nhất thời Lý thẩm nhi xấu hổ không thôi cười nói: “Thân thể Liễu cô nương có chút rét run đi, xem ta hồ đồ không này, cũng không chú ý tới quần áo của ngươi ăn mặc đơn sơ mộc mạc, mau tới cạnh cửa bếp lò ngồi một lát.”
Nàng cũng đã có thói quen nghe Lý thẩm nhi gọi mình là Liễu cô nương.
Nghe được Lý thẩm nhi nói, nàng khẩn trương khoát tay cười nói: “A... Không cần, không, không có việc gì!”
Thấy nàng đứng ở nơi đó không nhúc nhích, Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-khi-bi-chong-ruong-bo/99822/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.